Từ lúc em biết tình đã vội tan
Buồn trong gió cuốn dáng hoa phai tàn
Em như lá úa mãi xuôi theo dòng
Ôm đớn đau này như muôn đợt sóng.
Vòng hợp âm:
Tôi trở về với khoảng trống trắng đêm đen
Khép bờ mi vẫn không là bóng đêm
Ôi cô đơn, cô đơn lời nguyện cầu
Rỗng nhạt đời vụn vỡ giấc mơ trôi
Khi em quay đi anh vẫn chỉ lặng im
Yêu thương nơi em nay hoá thành nước mắt
Từ khi anh chẳng còn tha thiết
Tha thiết tình yêu em.
Ta ngồi đây trên đồi Tăng Nhơn Phú
Chiều đong đưa tiếng đại pháo ru về
Mẹ hiền xa nơi phương trời
Người tình xa nơi phương người
Lòng lạnh giá những đêm mong chờ trăng sáng.
Một lần chuyện tình cờ theo cơn gió cuốn trôi xa lòng vẫn nhớ
Một lần đời buồn như trăng vỡ tiếc thương hoa tàn giấc mơ
Có lúc bỗng xót xa dâng sầu, có lúc nhớ tiếng yêu ban đầu
Tựa như mây khói làm sao hiểu được
Sài Gòn ơi đã hết rồi ngày tháng đam mê
Nhớ đường xưa lối cũ đi về
Từng đoạn buồn con phố về khuya
Từng đoạn buồn con phố về khuya.
Cuộc tình tôi bao lâu nay vẫn giữ nguyên vẹn cho Oanh
Mặc dù ta đã chia tay lâu rồi
Và ngay hôm nay đây vẫn nhớ như in ngày xưa
Ngày Oanh đã cất bước theo người ta
Xuân qua rồi hạ
Thu chớm đông
Ai mang vụn vỡ trong lòng
Xin cám ơn anh, một thời chinh chiến
Tay ôm đàn, ôm súng viết tình ca
Tầm đạn bay xuyên qua từng nốt nhạc
Những trận hành quân để biết nhớ nhà.