Từ lúc em biết tình đã vội tan
Buồn trong gió cuốn dáng hoa phai tàn
Em như lá úa mãi xuôi theo dòng
Ôm đớn đau này như muôn đợt sóng.
Vòng hợp âm:
Em nhớ không em giữa chiều gió lộng
Khi ta cùng vui nô đùa trên sóng
Em khua bọt nước rồi nhìn xa xăm
Anh biết rằng em thầm ước mong
Cho duyên mình xanh mầu ái ân
Em đi rồi đường xưa mưa giăng lối
Giờ riêng anh lẻ bước buồn cô đơn
Bước lang thang dưới trời chiều lộng gió
Nuối tiếc ngày hai đứa bên nhau.
Người đàn bà quệt nước mắt vào đêm
Rồi khe khẽ gỡ tóc mình mắc rối
Trái tim không ngoan trái tim nông nổi
Háo hức dâng đi hoang hoải nẻo về.
Đời nhiều khi chẳng như mình thường mơ
Đôi lúc còn cho ta đầy bất ngờ
Người yêu mới vừa hôm qua
Mặn nồng say đắm bên ta
Nay vô tình như người lạ xa
Người ơi! Người có tin rằng
Từ lâu tôi vẫn khóc
Vẫn gọi người trong giấc ngủ
Từng mùa Thu đã chết
Trái tim mỏi mòn héo gầy
Giọt nước mắt chưa nguôi
Vẫn não nề tuôn như suối
Lạy trời làm sao quên nhau.
Từng chiều rơi nghe chơi vơi, theo tiếng đời
Nhạc buông lơi, thân rã rời, tình chưa nguôi
Yêu cho vạn ngày sầu, cho đêm trở giấc, cho tim úa nhầu
Cho đôi mi vội khép, cho quanh đời, ngày tháng buông trôi
Buông lơi theo làn tóc
Mông lung như làn khói
Đêm trăng sao ngập lối
Uyên ương ươm tình mới.
Hãy nhìn trời cao cầu xin Chúa trong cuộc đời
Hãy nhìn trời cao kêu xin Chúa ơn bình an
Nhận ra ý Chúa cho con sống vui bình an
Dù rằng thế gian cười chê vì con quyết chọn Thiên Chúa.