Hỏi gió sao bay đi xa mịt mờ
Hỏi mây sao mây trôi đi dật dờ
Hỏi em tôi bao giờ trở về chốn cũ
Sông xưa vẫn trôi bến cũ phai phôi.
Ôi mưa đầu chiều nay tầm tã
Khơi nỗi buồn thức dậy lặng trong tôi
Đã qua rồi sao còn trở lại
Vẫn cợt đùa nỗi nhớ đau tôi
Ta trở lại qua từng con phố nhỏ
Hỏi những người quen ai mất ai còn
Ai đã sống nơi rừng sâu núi thẳm
Mãi không về dù chỉ một lần thăm.
(st37 Văn Vũ)
Nếu tôi còn sống mà trở về
Thực lòng muốn sống nơi đây
Cũng không còn chỗ cho một người
Một người còn giống như tôi
Tự do thơm tho trong dòng máu
Hồn tôi không yêu ai lừa dối
Làm sao gai đâm trong thịt tôi
Mà không cất tiếng nói.
Ngàn tiếng tơ ngàn ý thơ
Hòa gió xa tình thiết tha
Giờ đây trăng bao la tràn lan khắp nơi
Hồn ngất ngây nhạc đắm say
Tình cố hương chợt vấn vương.
Lại một ngày nữa sắp trôi qua rồi
Ngồi nơi đây nhìn mặt trời xuống núi
Ăn năn sám hối để đời thứ tha
Bao nhiêu tội lỗi của ngày hôm qua
Như vết dao cắt ngang lòng ta.
Giọt lệ ăn năn sám hối
Là giọt lệ xin ơn tha thứ
Những lầm lỗi qua, bao ngày tháng xa ân tình
Tình Ngài luôn luôn chan chứa
Gọi con đoan hứa mối tình thủy chung
Trở về với Cha ân tình thiết tha.
Có lẽ nào chúng mình phải xa nhau
Khi tình yêu còn e ấp trong tim
Anh yêu em nào ngờ tình tan vỡ
Để giờ này nức nở từng đêm thâu.
Anh khóc cho người, lúc trời qua tối
Ta khóc cho mình, tình mình buồn đau
Thôi em yêu ơi, kỹ niệm xưa ấy
Khi lúc em buồn, anh không ở bên em