(st41 Văn Vũ)
Chẳng thể là quá muộn khi nói lời yêu một người
Chẳng thể là quá muộn khi ta hoài tiếc một đời
Những lời yêu sao quá khó khăn.
(st77 Văn Vũ)
(st76 Văn Vũ)
(st78 Văn Vũ)
Có một đêm không trăng, không sao
Các anh đi về nơi ấy.
Đêm Rào Trăng dậy sóng lấm lem bùn,
Giữa đại ngàn tiếng thét run run.
Tôi đến thăm Đà Lạt mùa phượng tím
Hồ Xuân Hương cành phượng rũ im lìm
Cơn gió lùa cành phượng tím lung lay
Từng cánh phượng lả lơi trên mặt nước.
Có đôi lúc soi gương tôi chợt hỏi
Mái tóc xanh này đã đi về đâu
Làn da kia sao nay đã sám màu
Đôi mắt sáng sao nay mờ hư ảo.
Cánh hoa đào nở nơi miền quê người
Là mùa xuân để đôi ta dệt mơ
Ngón tay lạnh giá vẫn du dương khúc ca Diệu Hương
Đôi môi khô vẫn còn hơi ấm
Để tô thắm mắt môi hương nồng
Để ta biết khát khao hy vọng
Để ta viết tình khúc mùa xuân.
Em mơ một chiều nắng chiếu qua hàng cây
Em mơ một tình yêu đắm đuối trong nồng say
Em mơ một ngày ta uông chung ly rượu cay
Anh yêu thương ngọt ngào ôm siết em trong vòng tay