Biển vẫn hát lời ru của sóng
Nắng vàng rơi trong đám mây xanh
Hãy bước đi trên vùng cát trắng
Cho dã tràng theo bước chân em
Lời tạ tình se thắt tim côi
Trời Phù Tang mai vắng em rồi
Mạch đời vụn vỡ tan theo người
Gọi tên em, chân mây bể khơi.
Chia tay Quy Nhơn chia tay thành phố biển
Còn một chút gì lưu luyến trong tôi
Chia tay em sao lòng thấy bồi hồi
Mong trở lại một lần thăm xứ nẫu
Em đi về để lại tôi sầu nhớ
Nước mắt này tôi khóc cho tôi
Cuộc tình này em xem như trò vui
Còn riêng tôi tôi yêu mãi một đời
Còn khóc chi em thôi buồn chi em
Dù có thương đau mình cũng xa rồi
Ngày nao ta mơ chung đôi
Ngờ đâu nay chia hai nơi
Vui buồn ai biết trong đời.
Xin cho lòng chúng con luôn mở rộng chờ mong Chúa đến.
Xin cho lòng chúng con luôn thắm nồng một tình yêu mến.
Xin cho lòng chúng con luôn khát khao, luôn ước ao.
Một thế giới sướng vui dạt dào, một thế giới không còn khổ đau.
Con vẫn tự tìm về một thời tuổi thơ
Mẹ muốn quay về nơi tóc kẹp quần săng ngày xưa quê ngoại
Ai đưa con đi ai dìu mẹ về lưng mẹ đã còng tóc bạc đầu con
Con ngã trên đường đời mẹ buồn không yên
Mẹ đứng dang vòng tay giữa đời chông gai vì con thơ dại
Con tim bao la che dấu nhọc nhằn đôi tay yêu thương xanh lá bồ đề
Bồ đề tái sinh mẹ là cánh sen che đời con
Sáng tác st88: Văn Vũ
Thu lắng nghe tình phôi pha
Người xưa khuất xa muộn phiền cũng qua
Chodẫu đôi đời chia xa
Kỷ niệm thiết tha còn mãi
Anh ở nơi đâu?
Trên đường phố lớn, hay giữa xóm thợ
Anh ở nơi đâu?
Lầu cao cư xá, hay giữa khu chợ
Anh là ai đó?
Người công nhân lái xe, cô sinh viên áo trắng,
Em đánh giầy hay em bán báo trên vỉa hè
Anh là ai đó?
Không tên không tuổi
Anh là ai đó?
Mà em bé mẹ già đều từng biết tên anh .