Cho Bé Thơ Bên Nhà

Lời cho em rất chập chùng
Mắt em còn mở giữa vùng tinh anh?
Mùa xuân thảm cỏ còn xanh?
Bàn chân em dẫm có lành lặn không?
Tôi đang đứng giữa mùa đông
Hay cùng em đứng giữa dòng hiện sinh

Con Giờ Thành Trẻ Mồ Côi

Ngày ấy ngày của giông bão
Thành phố bỗng như lặng câm
Me đi về nơi ấy, bỏ lại đứa con thơ
Đường phố từng đoàn xe qua
Đoàn xe còi vang gầm rú
Bao nhiêu là làn khói trắng

Xa Sông Seine Ngày Về

Xa sông Seine ngày về, không nhớ gì, chỉ nhớ một người thôi!
Xa Paris ngày về, không có gì, chỉ có một lời yêu!
Con sông Seine không âu sầu?
Con sông Seine không biết cô đơn?
Những đám mây như tờ giấy trắng
Tháp Eiffel như là ngọn bút
Gửi lời thơ (yêu) soi bóng trên dòng sông.
Đêm sông Seine sáng chói những ánh đèn
Vui cho ai? Ai biết? Ai? Nỗi buồn…
Sông hát cho những ngày xa!