Anh đã đến cho em niềm ánh sáng
Thắp lửa hồng rạng cháy lúc hoàng hôn
Tình cho nhau như nước ngọt về nguồn
Lời âu yếm nụ rũ
Ta nằm nghe gió chuyển qua đêm
Đã chuyển xưa kia mấy độ rồi
Trời Đông, trời Tây, trời Đâu Xuất
Ta vẫn gối đầu trên đất quê
Thôi quên đi, chỉ là một giấc mơ qua
Thôi quên đi, chỉ còn trong nỗi xót xa
Bao thương đau, bao chua cay, cho hôm nay
Khối sầu chìm trong mộng , vội vàng đã trao..!
Tình yêu đến trong cơn ngủ mê vụng về
Tình yêu đến trong cơn gió lay ngất ngây
Vui rộn ràng cùng tia nắng mai
Vương u sầu cùng làn mây trôi
Và lặng buồn nhìn mưa giông tới độ thu sang
Tôi xin người đừng yêu tôi
Đừng yêu tôi bằng lời gian dối
Đừng yêu tôi bằng lời hứa trên môi
Vì đời tôi đắng cay nhiều rồi
Tôi xin người đừng nói yêu tôi
Phiên khúc 1
Nắng cuối chiều đẹp quá phải không em
Sắc vàng óng sưởi đôi tim hai đứa
Ôm chặt vào nhau men tình bốc lửa
Tia nắng vàng đồng lõa cuối chân mây
Nhà xưa còn đây, Mẹ đã xa rồi.
Giọt mưa chiều, theo gió vẫn qua đây.
Giọt sương mai, vẫn về trên phiến lá.
Mà bóng Mẹ, xa khuất mãi ngàn thu.
Gõ vào hạt mưa chừng đầu mùa hạ
Trưa chia tay lạ lắm tuổi học trò
Hàng phượng thắm thả đôi chùm chín đỏ
Vai mình từng trắng áo tuổi thơ ngây.
Trong giấc mơ ..ta về đây chiều Hà Nội.
Bên hiên nhà tường cũ hóa rêu phong
Cây bàng xưa khe khẽ lá xanh mầm
Lãng đãng gọi thì thầm điều muốn nói
Một tiếng cười yêu thương Từ môi hồng tóc biếc
Hương cỏ dại ven đường Vướng chân người mải miết.
Trên vòm lá lao xao Lung linh từng vệt nắng
Ửng hai má hồng đào Vấn vương lòng mây trắng.