Em Về Mùa Thu

Em về mùa thu thành phố sương mù
Khung trời lộng gió chiều xuống mơ hồ
Con đường ngày đó có ai mong chờ
Cuộc tình đã xót xa ơ thờ
Một lần cách xa ngàn thương nhớ.

Người Đi Qua Đời Tôi

Người đi qua đời tôi trong những chiều đông sầu.
Mưa mù lên mấy vai gió mù lên mấy trời
Người đi qua đời tôi, hồn lưng miền rét mướt,
Vàng xưa đầy dấu chân, đen tối vùng lãng quên.

Mắt Buồn

Ðôi mắt em lặng buồn
Nhìn thôi mà chẳng nói
Tình đôi ta vời vợi
Có nói cũng không cùng
Có nói cũng không cùng.

Ngồi Lại Trên Đồi

Ta đâu ngờ tình xưa vẫn còn như ngày ấy
Khi xa người sao đành quên
Như chim trời tìm đất mới
Tan bao nhiêu nên thơ đã trong tay cầm
Theo sông xanh trôi đi không tiếc thương gì nhau
Như chim bay anh ơi cuối chân trời ấy
Theo mây trôi mây trôi đã xa rồi đã xa rồi
Ngồi với lòng xót xa
Tình vẫn còn thiết tha

Phận Tơ Tằm

Người có thương thương tôi nghệ sĩ, 
Thì đừng có thương như thương hại đời, 
Và đừng có nghe khi thiên hạ thường, 
Dèm pha tôi kiếp xướng ca.. 

Người đến đây, đêm đêm phòng trà, 
Đèn màu kết hoa, thương yêu mặn mà, 
Tôi xin người, nhìn lên sân khấu, 
Hãy tin tôi hơn lời ca. 

Tiếc Thương (Donna Donna)

Mái nhà xưa yêu dấu, Bức tường rêu phong cũ
nơi cậu bé qua những ngày thơ ấu.
Muốn mình mau khôn lớn, giữa lụa là yên ấm
Em ngồi ước mơ bước chân giang hồ.

Màu Mắt Nhung

Con đường trơn ướt tiễn em ra đi chiều nay
Mùa thu mưa bay vùi trong mắt em đợi chờ
Chờ em nơi hẹn cũ, chờ em trên lối xưa
Một ần yêu thương cho nhớ nhung làm cơn mưa.

Sớm Nhớ Chiều Thương

Lìa xa thành phố tôi tìm lại ngày đã qua
Biến xanh màu nhớ khơi dạt dào niềm thiết tha
Thuỳ dương còn đó nhưng người tình nay đã xa
Chỉ còn lại cơn gió đưa nghe thì thầm khóc tương tư.