Đêm rồi qua, bình minh le lói bên song, anh rồi đi
Em vẫn lặng im, buồn rơi trên gối nước mắt tràn mi
Lời hát ru thiết tha đêm rồi cùng ánh sao thấp thoáng tìm ai
Nắng chiều ơi đừng ra đi vội vã
Gió khơi xa lặng lẽ giữa hoàng hôn
Vỗ về tôi bờ cát vắng cô đơn
Lòng vụn vỡ tình kia tan cùng biển
Ầu ơi, con ngủ cho ngoan.
Ầu ơi, con ngủ cho ngoan.
Lời ru mẹ yêu đong đưa với cơn mơ chiều.
Từng câu à ơi, con say giấc mơ êm đềm.
Thương cha chiến chinh dặm trường,
Đàn con côi cút tuổi thơ.
Thương me tóc xanh phai màu,
Vì con tảo tần sớm hôm, nghĩa mẹ tình sâu.
Anh về cùng em lật thời gian
Thềm rêu xóm nhỏ dưới mưa ngàn
Con đò gục đầu trên bến ngủ
Khoác gió heo may lạnh ngập tràn
Nỗi nhớ đầu đời anh nhớ về em
Tuổi học trò mộng mơ nhiều ước vọng
Áo trắng tan trường tung bay chiều lộng gió
E ấp nụ cười mối tình đầu tiên
Hẹn anh về Hà Nội giữa chiều nay
Hương dịu ngọt tim này bao khao khát
Đường Quán Thánh cúc họa mi thơm ngát
Cả vùng trời bay tỏa mùi hương đưa
Tháng giêng về mộng dệt
Lất phất hạt mưa Xuân
Hương tóc mùi bồ kết
Ta thấy mình bâng khuâng
Cho tôi một tia nắng sưởi ấm tâm hồn giá lạnh
Cho tôi một cơn gió thổi hết muộn phiền âu lo
Cho tôi làm cánh cò để phiêu du cùng mây trắng
Cho tôi làm biển vắng chan hòa với nắng ban mai
Bài ca anh viết riêng tặng em
Để nói hết nghĩ suy trong lòng
Vì anh, không muốn mất em một lần nữa đâu
Từng giây phút đang dần trôi
Là nỗi nhớ em trong lòng
Trào dâng, theo từng bước chân của anh
Quê hương tôi giờ đây cách xa muôn trùng
Bao năm dài tha hương nhiều đêm lòng thấy nhớ nhung
Chiều nơi thôn xưa chuông ngân buồn xa vắng
Gió cuốn hương đồng vang tiếng hò đêm trăng