Nắng gửi gì cho hoa bằng lăng
Mà đượm màu tím biếc
Em đi qua bâng khuâng chợt tiếc
Ôi màu mực tím năm nào.
Trời đem mây trôi về trên đó
Cho buồn ghì tuổi đá mưa dạt dào ngàn đời
Ngày đó trong khung trời bãng lãng
Khẽ nâng niu tay mềm đếm từng bước chân êm.
Muốn nói yêu anh thật nhiều
Mà tay anh mang nhẫn cưới
Muốn nói yêu anh thật nhiều
Sợ tình héo hắt trên môi
Mình quen nhau chi để lỡ làng
Trời cao xui chi chuyện phũ phàng
Biết nhau để làm khổ cho nhau
Từng hạt sương khuya hoen đôi mắt biếc
Sao khi chia ly hôn anh một lần vội vã!
Làm chiều không đi chân mây tím ngắt
Anh ơi, đêm nay em nghe trống vắng buồn tênh
Những chiều không có em ngõ hồn sao hoang vắng
Ôi! Dừng chân đây, đường phố cũ ngồi nhớ tới nhớ tới
Dáng người em thơ cùng bước dưới trời mưa
Lòng trao chuyện lòng.
Rồi một mùa thu tới cho mắt em buồn trong nắng
Màu tình hôn tóc rối ru má em hồng say đắm
Chiều về dâng lá úa, lá ươm trên dòng tóc xanh
Lá ướp môi em thêm tình, gọi mùa thu đến trao mình.
To night I celebrate my love for you
It seems the natural thing to do
To night no one’s gonna find us
We’ll leave the world be hind us
When I make love to you
Và chiều hôm nay còn nắng vương bờ vai
Nắng ướt mi em ru môi thơm nồng
Đường dài im bóng bước chân âm thầm
Người còn xa vắng mắt em dâng sầu
Nhạc buồn lên tiếng cho mây ngang đầu.
Chiều chủ nhật buồn nằm trong căn gác đìu hiu
Ôi tiếng hát xanh xao của một buổi chiều
Trời mưa, trời mưa không dứt
Ô hay mình vẫn cô liêu.
Tình ơi sao đen như áng mây chiều đông
Gió heo hút con tim lạnh câm
Đời sương gió bước chân lẻ loi âm thầm
Giây phút yêu đương xa vời lắm