Em như cơn gió thoảng
lướt nhẹ vào hồn anh
làm tim anh xao xuyến
làm hồn anh lênh đênh
Tiếng hát buồn trên bến phà
Lòng thổn thức rung động quá
Kiếp tơ tằm sống âm thầm
Hồi tưởng xa xăm kỷ niệm một thời êm ấm.
Buồn trông mây tím giăng ngang trời
Chiều thu như chết trong lòng tôi
Đêm nào em khẽ nói bên tôi
Đây tình yêu trong trắng trao tôi
Hẹn thề yêu chỉ anh mà thôi
Bài ca này em hát tặng riêng anh
Để thay lời âu yếm chân thành
Để đêm về biên giới màu xanh
Để gió mưa trên lá cành
Không thấm lạnh vào lòng anh.
Sao em biết thu về mà đan áo
Vàng thu xưa vàng cả cuộc tình ta
Mây tháng tám giang đầy trời mộng ảo
Gió đầu mùa gió lạnh cả hồn anh
Rồi sẽ có một thời
Cuộc tình rồi vỡ đôi
Ta lôi kéo nhau đi
Như một lũ tình si
Từ vắng em rồi tôi nhớ thương
Lần theo từng kỷ niệm yêu đương
Chao ơi! Thu đã qua rồi đó
Thu đến rồi, em có vấn vương?
Một đời yêu nhau trổi khúc tình say
Một ngày nên duyên thắt chặt cùng ai
Nồng nàn thắm thiết ắp đầy hạnh phúc
Bốn mùa trôi qua chẳng nhạt mờ nhạt phai
Cười ra nước mắt tiễn đưa mấy quãng đường xa vắng
Nắm tay ước hẹn đường quê xưa
Ngàn câu luyến thương xót xa nỗi lòng người ra đi
Muôn trùng dương đời chẳng bờ bến
Chúa đã đến cho con người, được xem thấy Chúa Cha trên trời
Chúa đã đến thăm con người, người trần gian biết con một cha
Chúa mở mắt cho con người, người tâm chánh thấy đâu con đường
Chúa cất tiếng kêu con người: này người ơi kịp mau quay về