Chẳng nhìn thấy ve đâu chỉ râm ran tiếng hát
Bè trầm hoà bè cao trong mầu lá xanh dầy
Tiếng ve ngân trong veo đung đưa rặng tre ngà
Lời dịu dàng yêu thương mang bao điều tha thiết.
Thôi ta đã nghe giờ chia tay
Trong cơn gió thu về sớm nay
Một đàn chim én trong trời tím bay, vụt bay
Trong lá buông rơi rớt trên đường rất dài.
Đàn ai nắn bao tiếng tơ vương
Đàn ai réo than oán thê lương
Đàn tê tái gieo tiếng vang
Đàn thổn thức gieo nỗi hoang
Đàn như muốn ngưng tiếng vang
Năm xưa nơi đây một đôi trai gái
Đang thương yêu nhau bỗng cách sông dài
Cuộc tình lìa tan ngăn chia ân ái
Bao nhiêu hẹn ước thôi đành tàn phaị
Hồn em lỡ tơ vương
Khung trời buồn Đà Lạt
Khung trời mờ hơi sương
Gió rừng về hiu hắt
Nghe lòng chừng quặn thắt
Đêm lạnh thầm mơ biết về đâu
Chợt nhớ nhà em qua mấy nhịp cầu
Bên đường xưa lối cũ hôm nao
Nơi hẹn gặp lúc ban đầu
Và lần ta tiễn đưa nhau
Nhớ thuở còn thơ ngày chưa biết buồn
Ngày nào hai đứa vẫn chung đường xưa
Ngày em thường yêu hoa tím
Ngày em thường mơ mộng nhiều
Chuyện tình yêu còn trăm ngàn lối
Trời xuân dâng ngát bao hương đêm
Nhạc xuân âu yếm ru lòng khách say thêm
Bình minh lên nắng xuân qua thềm
Dâng lên đôi má đang chào đón nắng ấm
Em còn nhớ không em
Em còn nhớ không em
Khi mưa về rét mướt
Hiu hắt ánh đèn đêm
Như mùa đông xứ Bắc
Anh hãy nhìn vào mắt em say đắm
Anh hãy nhìn để lòng em thêm ấm
Anh hãy hôn vào đôi môi ướt mềm
Để con tim chứa chan niềm yêu