Chiều thu vấn vương vì đâu
Người ra đi nhớ chăng hôm nao
Trong lúc chia tay nhìn nhau
Thầm dấu ai đôi hàng lệ sầu.
Đêm lạnh thầm mơ biết về đâu
Chợt nhớ nhà em qua mấy nhịp cầu
Bên đường xưa lối cũ hôm nao
Nơi hẹn gặp lúc ban đầu
Và lần ta tiễn đưa nhau
Nhớ thuở còn thơ ngày chưa biết buồn
Ngày nào hai đứa vẫn chung đường xưa
Ngày em thường yêu hoa tím
Ngày em thường mơ mộng nhiều
Chuyện tình yêu còn trăm ngàn lối
Trời xuân dâng ngát bao hương đêm
Nhạc xuân âu yếm ru lòng khách say thêm
Bình minh lên nắng xuân qua thềm
Dâng lên đôi má đang chào đón nắng ấm
Em còn nhớ không em
Em còn nhớ không em
Khi mưa về rét mướt
Hiu hắt ánh đèn đêm
Như mùa đông xứ Bắc
Anh hãy nhìn vào mắt em say đắm
Anh hãy nhìn để lòng em thêm ấm
Anh hãy hôn vào đôi môi ướt mềm
Để con tim chứa chan niềm yêu
Đường về quê anh có sông dài quanh co
Trải dài mênh mông nước dâng đầy nỗi nhớ
Anh mơ quá giang vượt dòng sâu
Như khi gái trai phải lòng nhau
Qua suối qua sông không bắc cầu.
Chờ đợi ai, thao thức đêm hay ngày
Mong chờ ai không nguôi người có hay
Chờ đợi ai, như cánh chim bay vút cao
Xa mãi trong mây xanh, tổ vắng vui
Thời gian đã lắng chết khi tình úa
Không còn vết dẫu xa lìa nghìn trùng
Còn trái tim thì vẫn xin chờ đợi em
Một độ tôi ngồi thương khóc hoa
Cửa chiều hiu hắt nắng xuân tà
Nhớ người năm ngoái, năm xưa mãi,
Nhớ nụ cười xuân thấp thoáng qua.
Lắng nghe chiều rơi
Chìm theo khói sương mơ hồ
Đàn ai lên tiếng
Lưu luyến mối tơ duyên
Chiều nay có người
Ngồi nhặt lá thu rơi.