Lắng nghe chiều rơi
Chìm theo khói sương mơ hồ
Đàn ai lên tiếng
Lưu luyến mối tơ duyên
Chiều nay có người
Ngồi nhặt lá thu rơi.
Một thuở yêu người
Ôi trái tim nồng say một thuở bên người
Ngây ngất hương tình say giờ đã xa rồi
Hương ái ân tàn phai người đã đi rồi
Ngàn năm sông Seine vẫn lững lờ trôi
Biết bao nhiêu đổi thay cuộc đời
Chiều Paris phố xưa còn vui
Tóc ai mây trời xa xôi
Chiều nay anh đến
Vui đón em đi par ty
Làn môi tươi thắm
Anh thấy yêu em nhiều hơn
Em mang một gánh buồn tưởng chừng không gánh nổi
Anh đến trong tình muộn tình yêu đó lên ngôi
Nhưng có ai đâu ngờ tưởng rằng đời thay đổi
Anh giúp em đổi thay bằng gánh buồn nặng vai.
Ánh dương tàn, chiều xuống âm thầm, ngày đang vỡ tan
Những con thuyền ngả bóng ưu phiền chờ con nước lên
Gió mơn man, về giữa không gian còn vương chút nắng
Gót chân hoang lặng lẽ lang thang tìm người xa vắng
Những chiều về mưa rơi
Tâm hồn con chơi vơi
Thầm cầu xin Mẹ hỡi
Mẹ hãy thương nhận lời
Đêm mơ tôi về nẻo cũ
Thẩn thơ tìm dấu yêu xưa
Bóng nghiêng trên đường gió nhẹ
Trong tôi sợi nhớ đong đưa
Bây giờ còn gì nữa đâu mối tình vùi chôn đã lâu
Kể từ ngày xa cách nhau cho lòng này thêm rớm máu
Bước đi một chiều cuối thu giá băng về ngập phố khuya
Tim em chìm trong đớn đau anh nghe trĩu nặng cơn sầu.
Vươn đôi tay lên Chúa, khấn xin cho được an bình
Dù cuộc đời gian khó, vẫn luôn một niềm kính tin
Tương lai dâng Chúa trời, nguyện Chúa thương dìu bước đi
Dẫu nắng mưa xá gì, cùng Chúa chẳng sợ gian nguy.