Duyên Phượng Hoa

Một độ tôi ngồi thương khóc hoa
Cửa chiều hiu hắt nắng xuân tà
Nhớ người năm ngoái, năm xưa mãi,
Nhớ nụ cười xuân thấp thoáng qua.

Ngân Khúc Tango

Một thuở yêu người
Ôi trái tim nồng say một thuở bên người
Ngây ngất hương tình say giờ đã xa rồi
Hương ái ân tàn phai người đã đi rồi

Gánh Buồn

Em mang một gánh buồn tưởng chừng không gánh nổi
Anh đến trong tình muộn tình yêu đó lên ngôi
Nhưng có ai đâu ngờ tưởng rằng đời thay đổi
Anh giúp em đổi thay bằng gánh buồn nặng vai.

Bao Giờ Lại Thấy Nhau

Bây giờ còn gì nữa đâu mối tình vùi chôn đã lâu
Kể từ ngày xa cách nhau cho lòng này thêm rớm máu
Bước đi một chiều cuối thu giá băng về ngập phố khuya
Tim em chìm trong đớn đau anh nghe trĩu nặng cơn sầu.