Một Trời Khói Sương

Một mình ta lê bước sầu nặng trĩu đôi vai
Từng hàng cây sơ xác chiều tím cả trời mây
Xào xạc tiếng lá bay như ngàn lời vọng lại
Rót vào tim ta mãi tình một thuở cuồng say

Mái Chùa Xưa

Nơi ấy có con sông dài
Nước lên đôi bờ trong xanh
Nơi ấy có cây đa già
Một đời che mát lòng ta
Nơi ấy có ngôi chùa xưa
Tiếng chuông êm đềm gợi nhớ
Êm đềm gợi nhớ nên lòng tôi nhớ tự bao giờ.

Bao Giờ Lại Thấy Nhau

Bây giờ còn gì nữa đâu mối tình vùi chôn đã lâu
Kể từ ngày xa cách nhau cho lòng này thêm rớm máu
Bước đi một chiều cuối thu giá băng về ngập phố khuya
Tim em chìm trong đớn đau anh nghe trĩu nặng cơn sầu.

Cầu Cùng Chúa

Vươn đôi tay lên Chúa, khấn xin cho được an bình
Dù cuộc đời gian khó, vẫn luôn một niềm kính tin
Tương lai dâng Chúa trời, nguyện Chúa thương dìu bước đi
Dẫu nắng mưa xá gì, cùng Chúa chẳng sợ gian nguy.