Một mình ta lê bước sầu nặng trĩu đôi vai
Từng hàng cây sơ xác chiều tím cả trời mây
Xào xạc tiếng lá bay như ngàn lời vọng lại
Rót vào tim ta mãi tình một thuở cuồng say
Nhìn chim bay qua ngàn sóng bao la nhờ có em về
Tóc mây tha thướt đóa hoa thơm ngát nở trên môi hồng
Nơi ấy có con sông dài
Nước lên đôi bờ trong xanh
Nơi ấy có cây đa già
Một đời che mát lòng ta
Nơi ấy có ngôi chùa xưa
Tiếng chuông êm đềm gợi nhớ
Êm đềm gợi nhớ nên lòng tôi nhớ tự bao giờ.
Ta đang say giấc mơ mùa tàn thu
Đi trong trời sương khói giăng mịt mờ
Không gian như có cung đàn nhẹ lay
Em đem ngàn năm đến trong một ngày.
Những chiều về mưa rơi
Tâm hồn con chơi vơi
Thầm cầu xin Mẹ hỡi
Mẹ hãy thương nhận lời
Đêm mơ tôi về nẻo cũ
Thẩn thơ tìm dấu yêu xưa
Bóng nghiêng trên đường gió nhẹ
Trong tôi sợi nhớ đong đưa
Bây giờ còn gì nữa đâu mối tình vùi chôn đã lâu
Kể từ ngày xa cách nhau cho lòng này thêm rớm máu
Bước đi một chiều cuối thu giá băng về ngập phố khuya
Tim em chìm trong đớn đau anh nghe trĩu nặng cơn sầu.
Vươn đôi tay lên Chúa, khấn xin cho được an bình
Dù cuộc đời gian khó, vẫn luôn một niềm kính tin
Tương lai dâng Chúa trời, nguyện Chúa thương dìu bước đi
Dẫu nắng mưa xá gì, cùng Chúa chẳng sợ gian nguy.
Em nhớ nhé đừng quên
Làm bài thơ cho anh
Có lá chớm đổi mầu
Sắc ửng đỏ vàng xanh
Xào xạc đón thu sang
Người yêu hỡi anh xa em rồi
Tình một thoáng anh đi phai tàn
Mùa xuân chết trên môi vội vàng
Khi chiếc hôn anh trao còn đắm.