Bây giờ còn gì nữa đâu mối tình vùi chôn đã lâu
Kể từ ngày xa cách nhau cho lòng này thêm rớm máu
Bước đi một chiều cuối thu giá băng về ngập phố khuya
Tim em chìm trong đớn đau anh nghe trĩu nặng cơn sầu.
Vươn đôi tay lên Chúa, khấn xin cho được an bình
Dù cuộc đời gian khó, vẫn luôn một niềm kính tin
Tương lai dâng Chúa trời, nguyện Chúa thương dìu bước đi
Dẫu nắng mưa xá gì, cùng Chúa chẳng sợ gian nguy.
Em nhớ nhé đừng quên
Làm bài thơ cho anh
Có lá chớm đổi mầu
Sắc ửng đỏ vàng xanh
Xào xạc đón thu sang
Người yêu hỡi anh xa em rồi
Tình một thoáng anh đi phai tàn
Mùa xuân chết trên môi vội vàng
Khi chiếc hôn anh trao còn đắm.
Ta có trăng treo ở cuối trời
Những đêm độc ấm chén đầy vơi
Lặng nghe cay đắng mãi trong đời
Chỉ thiếu em cùng nâng chén thôi
Bây giờ là mùa thu sương mù giăng giăng trên làn tóc rối
Em ngồi nhìn xa xôi bâng khuâng rồi thầm nhớ ai
Mùa thu nghìn đời là chút gió mơn man trong hồn người
Là hàng cây xác xơ.
Hình như vừa sang thu
Ai còn nếm dòng châu
Đâu rồi mùa mưa Ngâu
Tình thôi miên xa mù
Một chiều năm xưa giữa bữa tiệc vui
Thì thầm bên tai Chúa nói biệt ly
Này đoàn con ơi chớ hãi sợ chi
Ta sẽ ra đi nhưng Ta lại tới.
Này cô bé áo màu phượng tím
Bánh xe đạp theo nhịp vòng xinh
Chiếm hồn ai hai bím tóc tình
Khung trời hè sao lệ hoen mắt?
Tôi biết đời tôi đã hết rồi
Không còn hoa mộng tuổi đôi mươi
Cho nên tình ái đi vay mượn
Thương hại người ta cho thế thôi.