Có những đêm dài
Biết tìm ai chia sẻ hết
Nỗi cô đơn triền miên
Thấp thoáng canh trường
Hình dung ai bến sông xa xăm
Người hỡi đến đây với tôi xóa hết bao ưu phiền
Chiều nghiêng bóng mây lướt êm nắng úa bên kia đồi
Là giây phút thăng hoa niềm đau
Nước mắt khô đời nhau quên đi bao giông tố.
Tháng tám mưa thu đường chiều ướt mưa thu
Ngồi buồn viết đôi câu khi chiều buông nắng bạt vai áo
Bến vắng hôm nao đò nghèo lướt sông sâu
Tìm về sống bên nhau cho tháng ngày đời không thương đau.
Đêm nay thu sang lạnh lùng sương rơi ướt vai
Bên sông cô đơn đợi chờ thuyền ghé bên mơ
Ai chia tay ai để lòng vương vấn nhớ thương
Đêm nay bên nhau sao nước mắt hoen mi nghe sầu chia ly
Đêm nay sương dẫm ướt buốt giá đôi vai gầy
Em mơ bàn ty ấm xoa dịu lòng vấn vương
Hôm nay trời lạnh giá thơm ngát nu hôn nồng
Em nhẹ nhàng khẽ nói trời bắt dầu sang đông
Đêm nay trăng mờ lối chắc là mây đi qua
Tình mình như chiếc lá vô tình gió cuốn xa
Một mình ta lê bước sầu nặng trĩu đôi vai
Từng hàng cây sơ xác chiều tím cả trời mây
Xào xạc tiếng lá bay như ngàn lời vọng lại
Rót vào tim ta mãi tình một thuở cuồng say
Mưa khóc thương ai, mưa rơi nức nở lòng tôi tê tái
Mưa khóc thương ai, mưa rơi âm thầm gọi ai giữa đêm
Mưa khóc thương ai, có phải mưa khóc nhân loại
Đang chìm vào trong vũng sâu, không biết nơi đâu là bến.
Từ thuở thiên đường bỗng mất tên
Tình ta từ đó lạnh hương nguyền
Ta đi góp lại hương mùa cũ
Gợi chút ân tình trong lãng quên.
Buổi chiều bâng khuâng nghe gió mơ màng
Trời thì mây giăng mùa thu vàng trước ngõ
Nhẹ nhàng rơi mái tóc em buông mềm
Từ xa cách anh đi vào ngút nhớ
Quyện u sầu theo tháng ngày đong đưa
Em, em hỡi! Mùa xuân về rồi đó
Có bao giờ em nhớ lại xuân xưa?