Rồi một ngày em xa rất xa, một cuộc tình em không thiết tha
Còn những chiều lặng lẽ bơ vơ có bao giờ em nhớ có bao giờ em mơ
Rồi một ngày trong ta bỗng như cuộc tình tàn như gió lặng câm
Nhìn những mùa vàng nắng bâng khuâng
Đến bây giờ ta biết một mùa trăng xưa đã tàn.
Phố vắng chiều nay bước chân buồn
Con đường quen thuộc dấu em qua
Hôm nay chợt thấy như xa lạ
Như chợt vừa nghe em tiếng ca.
Người đi một sớm mưa trên biển vắng
Mưa trắng xóa như màu tang tiễn đưa nhau đêm nguyệt tàn
Làng quê vương vấn mái tranh đơn sơ
Bao năm vẫn mãi mong chờ quê hương vui ngày mới.
Nhạc sầu dâng tiếp nối
Mưa giăng mờ khung trời
Dòng thư ai nhắn gửi
Buồn len vào tim côi.
Ngồi đây lắng nghe tâm tư mình buốt giá
Làm sao nói cho vơi nỗi buồn xa nhà
Việt Nam gấm hoa yêu thương còn đó
Dẫu xa bao nhiêu sông hồ
Bóng con trâu cây đa già, sống đời với ta.
Một đêm im lắng thấy trăng nằm khóc trên cành
Chạnh lòng bao nỗi vấn vương bên cung đàn hắt hiu
Đêm vắng nghe tiếng gió thu đang thì thầm
Như nhắn với mây ngàn xa
Buồn ơi thiết tha
Xuân về thơm đóa hồng
Xuân về trong cõi lòng
Hãy rước đuốc đón tình yêu
Hãy ngước mắt xua đìu hiu
Xuân cho ta mãi yêu kiều.
Bây giờ là mùa thu sương mù giăng giăng trên làn tóc rối
Em ngồi nhìn xa xôi bâng khuâng rồi thầm nhớ ai
Mùa thu nghìn đời là chút gió mơn man trong hồn người
Là hàng cây xác xơ.
Hình như vừa sang thu
Ai còn nếm dòng châu
Đâu rồi mùa mưa Ngâu
Tình thôi miên xa mù
Một chiều năm xưa giữa bữa tiệc vui
Thì thầm bên tai Chúa nói biệt ly
Này đoàn con ơi chớ hãi sợ chi
Ta sẽ ra đi nhưng Ta lại tới.