Người đi một sớm mưa trên biển vắng
Mưa trắng xóa như màu tang tiễn đưa nhau đêm nguyệt tàn
Làng quê vương vấn mái tranh đơn sơ
Bao năm vẫn mãi mong chờ quê hương vui ngày mới.
Nhạc sầu dâng tiếp nối
Mưa giăng mờ khung trời
Dòng thư ai nhắn gửi
Buồn len vào tim côi.
Ngồi đây lắng nghe tâm tư mình buốt giá
Làm sao nói cho vơi nỗi buồn xa nhà
Việt Nam gấm hoa yêu thương còn đó
Dẫu xa bao nhiêu sông hồ
Bóng con trâu cây đa già, sống đời với ta.
Một đêm im lắng thấy trăng nằm khóc trên cành
Chạnh lòng bao nỗi vấn vương bên cung đàn hắt hiu
Đêm vắng nghe tiếng gió thu đang thì thầm
Như nhắn với mây ngàn xa
Buồn ơi thiết tha
Xuân về thơm đóa hồng
Xuân về trong cõi lòng
Hãy rước đuốc đón tình yêu
Hãy ngước mắt xua đìu hiu
Xuân cho ta mãi yêu kiều.
Nhịp bước tan go anh đã yêu em
Rung nhẹ điệu nhạc trong tiếng mưa rơi
Khúc hát em còn buông lơi
Tiếng ca gõ nhịp không ngơi
Vòng tay anh đang mở lối
Nhặt cánh hoa tả tơi
Sao hương vương vấn trong hồn tôi
Người về bên ấy cho lòng nhớ
Một thời dĩ vãng theo bụi mờ
Còn đây mong chờ.
Nghe lòng rung động mấy vần thơ
Đăm đắm hồn tôi đến dại khờ
Muốn viết vào thơ vài nốt nhạc
Ý trào đầu bút thắm duyên mơ
ÐK:
Từ muôn phương ta về đây sánh vai lên đường,
đường đưa ta đi lên đền Chúa ta
Lòng hân hoan ta hòa chung tiếng hát nhịp nhàng,
vui hát mừng danh Chúa cứu độ ta.
Chạm sóng mắt du dương lời tình ẩn trong tiếng nhạc
Nhịp chân rộn ràng dìu kéo đến yêu thương
Đây cõi mù sương.