Nghe lòng rung động mấy vần thơ
Đăm đắm hồn tôi đến dại khờ
Muốn viết vào thơ vài nốt nhạc
Ý trào đầu bút thắm duyên mơ
ÐK:
Từ muôn phương ta về đây sánh vai lên đường,
đường đưa ta đi lên đền Chúa ta
Lòng hân hoan ta hòa chung tiếng hát nhịp nhàng,
vui hát mừng danh Chúa cứu độ ta.
Chạm sóng mắt du dương lời tình ẩn trong tiếng nhạc
Nhịp chân rộn ràng dìu kéo đến yêu thương
Đây cõi mù sương.
Em dạo phố sớm mai
Ngắm đào nở mãn khai
Đào đẹp hay em đẹp
Cứ ngắm mãi cả hai.
Hỡi đường mây vung vung theo nhịp bước
Đôi bàn chân lướt thướt chạy đến cõi tình yêu say say
Hỡi lời ca nồng nàn theo điệu nhịp
Em bước sao cho kịp tình ơi
Vun vút dòng suy tư vu vơ.
Em, dường như anh đã yêu em
Yêu mùa thu trên tóc dịu mềm
Vàng lên cơn nắng những khi em ngồi một mình
Hoàng hôn vương mắt ấy thơ trinh.
Anh đưa em về bến ước mơ
Có hoa có bướm có lời thơ
Có cả trời xanh giàu tuổi mộng
Tắm ánh trăng vàng gió vu vơ.
Có những buổi chiều ngồi lặng thinh bên dòng sông xa
Nhìn bên kia phố em nghe niềm nhớ dâng đầy
Chất ngất mênh mang nước sông phù sa cuộn đỏ
Như nước Đồng Nai những chiều lộng gió.
Chút duyên tình mong manh như tơ
Đã bao lần đem kết thành thơ
Ước mơ một ngày thắm mộng lành
Đôi bóng chung vui vầy duyên mới
Lá đào rơi rắc lối thiên thai
Suối tiễn oanh đưa luống ngậm ngùi!
Nửa năm tiên cảnh, một bước trần ai
Ước cũ duyên thừa có thế thôi!