Điệu Xoay Rót Tình

Hỡi đường mây vung vung theo nhịp bước
Đôi bàn chân lướt thướt chạy đến cõi tình yêu say say
Hỡi lời ca nồng nàn theo điệu nhịp
Em bước sao cho kịp tình ơi
Vun vút dòng suy tư vu vơ.

Thú Yêu Thương

Em, dường như anh đã yêu em
Yêu mùa thu trên tóc dịu mềm
Vàng lên cơn nắng những khi em ngồi một mình
Hoàng hôn vương mắt ấy thơ trinh.

Niềm Nhớ Mênh Mang

Có những buổi chiều ngồi lặng thinh bên dòng sông xa
Nhìn bên kia phố em nghe niềm nhớ dâng đầy
Chất ngất mênh mang nước sông phù sa cuộn đỏ
Như nước Đồng Nai những chiều lộng gió.

Tống Biệt

Lá đào rơi rắc lối thiên thai
Suối tiễn oanh đưa luống ngậm ngùi!
Nửa năm tiên cảnh, một bước trần ai
Ước cũ duyên thừa có thế thôi!

Miền Trung Đau Thương

Miền Trung đau xót khi lũ dâng trào
Cuốn đi người thân của tôi
Nhà cửa trôi hết ruộng đồng trắng xóa
Mênh mông nước cuộn cuồn trôi
Màn trời chiếu đất không chỗ nương thân
Nỗi đau ngậm ngùi chua xót thương thay
Thương lắm miền Trung khúc ruột của mình
Cúi xin mọi người chia sẻ tình thương.

Cung Đàn Gió

Gấp nếp hình hài bằng lời kinh thoát thai
Xẻ bóng hoàng hôn ru bụi đường xa ngái
Bên đời mọc khối dáng gầy buồn rêu xanh
Bút dầy tay măng sắc mòn phơi năm tháng.

Ngài Dìu Con Đi

Ngài gọi tên con, con có nào hay đâu
Ngài dìu con đi qua bến dài mai sau
Mà đời nào có bao lâu
Tình người thật quá cao sâu
Lòng con Chúa đã hiểu thấu?

Cánh Thiên Di

Cánh chim ấy vội vàng bay trong chiều mây đen
Lội trên nẻo đường quen mong tìm hương cỏ lạ
Phố reo ấy ngập ngừng người đi hay sương đi
Tiếng thở dài ẩm ướt buốt tay ngày phân ly.