Anh đưa em về bến ước mơ
Có hoa có bướm có lời thơ
Có cả trời xanh giàu tuổi mộng
Tắm ánh trăng vàng gió vu vơ.
Có những buổi chiều ngồi lặng thinh bên dòng sông xa
Nhìn bên kia phố em nghe niềm nhớ dâng đầy
Chất ngất mênh mang nước sông phù sa cuộn đỏ
Như nước Đồng Nai những chiều lộng gió.
Chút duyên tình mong manh như tơ
Đã bao lần đem kết thành thơ
Ước mơ một ngày thắm mộng lành
Đôi bóng chung vui vầy duyên mới
Những đóa hồng anh trao tặng em
Đỏ như màu máu thấm hồn mềm
Len vào tim nhẹ như hơi thở
Tuôn chảy dạt dào lấp kín em.
Nắng hè đến bên thềm
Gió chiều nhè nhẹ êm
Anh như cơn bão lạ
Xoay cuốn vào đời em.
Tình nồng tình đắm say. Tình buồn tình ngất ngây
Tình sầu dâng khóe mắt. Tình đẹp tình thơ ngây
Thương người thương mấy thuở. Gói tình đan thành thơ
Yêu sao không dám ngỏ. Gặp nhau vẫn hững hờ
Bình minh soi bóng bên dòng suối
Nhóm bếp lửa hồng nhìn áng mây trôi
Bâng khuâng nghe khúc nhạc tình
Lâng lâng cảm xúc bóng hình ngày xưa.
Gió cuốn mây bay mịt mờ bầu trời buồn u ám vương
Chớp loáng mưa rơi nước reo rầm rầm trời rung sấm vang
Gió lay cây xa vời, lá tung bay tơi bời
Ðứng dưới bầu trời sóng gió vang ầm khiến ai trầm ngâm
Đôi khi hạnh phúc quá nhỏ nhoi
Lăn theo giọt nắng cháy bờ môi
Tôi hiểu tình yêu nào vĩnh cửu
Đừng nói lên lời xót xa
Xin cho tôi ngày nắng hạ
Để cho cơn gió thoảng qua sông
Nếu anh thật yêu em
Thì người yêu hỡi cho em biết rằng
Có anh bên đời em anh yêu
Là nguồn yêu thương không hề phai
Hãy nói cùng em anh yêu
Khi em còn sông nơi trên cõi trần
Đừng đợi khi mất rồi, mộ bia khắc nhớ chỉ thêm muộn màng.