Những đóa hồng anh trao tặng em
Đỏ như màu máu thấm hồn mềm
Len vào tim nhẹ như hơi thở
Tuôn chảy dạt dào lấp kín em.
Nắng hè đến bên thềm
Gió chiều nhè nhẹ êm
Anh như cơn bão lạ
Xoay cuốn vào đời em.
Tình nồng tình đắm say. Tình buồn tình ngất ngây
Tình sầu dâng khóe mắt. Tình đẹp tình thơ ngây
Thương người thương mấy thuở. Gói tình đan thành thơ
Yêu sao không dám ngỏ. Gặp nhau vẫn hững hờ
Bình minh soi bóng bên dòng suối
Nhóm bếp lửa hồng nhìn áng mây trôi
Bâng khuâng nghe khúc nhạc tình
Lâng lâng cảm xúc bóng hình ngày xưa.
Gió cuốn mây bay mịt mờ bầu trời buồn u ám vương
Chớp loáng mưa rơi nước reo rầm rầm trời rung sấm vang
Gió lay cây xa vời, lá tung bay tơi bời
Ðứng dưới bầu trời sóng gió vang ầm khiến ai trầm ngâm
Buồn theo làn mây trôi
Người yêu giờ đã xa rồi!
Thềm ga đầy hoa rơi
Mình tôi sầu chơi vơi…
Kiếp giang hồ đây đó biết đâu là bến bờ
Bến xưa còn hay lời ước phai mờ
Mấy thu thuyền xa bến, nước trôi lời ước nguyện
Cố nhân ngơ ngác chờ hình bóng thuyền mơ.
Cuộc đời dạy học dệt vần thơ
Trang sách bài văn tiếc vẩn vơ
Bao nhiêu năm đó thời gian ấy
Kỷ niệm ngày xưa đẹp như mơ.
Hè sang trong ánh nắng chói chang
Trai gái vui trên đồng lúa vàng
Vi vu tiếng sáo diều xa vọng
Dập dìu khúc hát khoan hò khoan
Bên em dù trời có mưa anh còn thấy nắng
Bên em dù đường có vắng anh vẫn thấy đông
Bên anh dù thiếu trăng sao em còn thấy sáng
Qua bao nhiêu lần dông bão ta đều bên nhau.