Vợ Chồng Ngâu

Một tuần ngâu
Mưa rơi buồn reo lá tung sầu theo nhớ nhung tiêu điều
Cơn cơn nơi phương trời tình tan vỡ muôn đời
Rầu rầu năm năm Chức Nữ khóc Ngưu Lang
Niềm hận thương tràn khắp nhân gian
Ðều đều giọt mưa giọt mưa đều rơi suốt trời u ám
Nhịp cầu mong manh Ô Thước bắc ghềnh
Vợ chồng ngâu buồn tủi trông nhau.

Thôi Trả Về Hết Cho Người

Thôi trả về hết cho mây
Những nồng cay thuở nào ta với người
Thôi trả về hết cho em
Nụ môi hôn một lần trao đắm đuối
Để mai em theo người
Lời tình nào còn đắng chát trên môi
Để mai em theo người
Cơn đau nào còn lại mãi trong đời

Một Thoáng Qua Mau

Một thoáng qua mau tựa như áng mây trôi
Tình đã xa tôi nhung nhớ bao nhiêu lần
Màu xanh mắt thơ năm nào
Làn môi đó như mong chờ
Chờ nhìn hoàng hôn xuống.

Thu Ca

Lạnh lùng sương rơi heo may
Buồn ngơ ngác bóng chim bay
Mây tím giăng sầu đó đây
Ngày đi chiều mang sầu tới
Làn sương chiều thu lả lơi
Tiếng mưa rơi đều trên lối

Bên Cầu Biên Giới

Ngừng đây soi bóng bên dòng nước lũ
Cầu cao nghiêng dốc bên dòng sông sâu
Sầu vương theo sóng xuôi về cuối trời
Một vùng đau thương chốn làng cũ quê xưa

Tango Dĩ Vãng

Em khóc tơ duyên bẽ bàng
Nằm ôm sầu nhớ mênh mang
Anh xót xa cho thân người
Lữ khách nơi phương trời
Buồn hơn lá thu rơi