Tình yêu là chi đến sao bất ngờ
Tình yêu từ đâu đến trong mắt ngời
Hồn sao bối rối khi mắt trao mời
Bài Tango đêm ấy sao lả lơi
Đây chốn cô phòng
Đêm nay gió mưa về trong thành phố
Em thấy lạnh lùng
Thương anh chốn xa ngồi đan dùm áo.
Thôi trả về hết cho mây
Những nồng cay thuở nào ta với người
Thôi trả về hết cho em
Nụ môi hôn một lần trao đắm đuối
Để mai em theo người
Lời tình nào còn đắng chát trên môi
Để mai em theo người
Cơn đau nào còn lại mãi trong đời
Khi sớm mai rơi bên hiên nhà
Ánh nắng lan dần nơi đầu ngõ
Như nét cọ ai vẽ ngoài sân
Ôi mơ màng ngây dại mông lung!
Một thoáng qua mau tựa như áng mây trôi
Tình đã xa tôi nhung nhớ bao nhiêu lần
Màu xanh mắt thơ năm nào
Làn môi đó như mong chờ
Chờ nhìn hoàng hôn xuống.
Nha Trang chiều nay buồn tím đọng
Mây sầu giăng mắc bóng hoàng hôn
Rưng rưng chiều rụng trên môi úa
Tan tác hoa rơi lệ thắm buồn.
Lạnh lùng sương rơi heo may
Buồn ngơ ngác bóng chim bay
Mây tím giăng sầu đó đây
Ngày đi chiều mang sầu tới
Làn sương chiều thu lả lơi
Tiếng mưa rơi đều trên lối
Ngừng đây soi bóng bên dòng nước lũ
Cầu cao nghiêng dốc bên dòng sông sâu
Sầu vương theo sóng xuôi về cuối trời
Một vùng đau thương chốn làng cũ quê xưa
Hoa phượng rơi đón mùa thu tới
Màu lưu luyến nhớ quá thu ơi
Ngàn phượng rơi bay vương tóc tôi
Xác tươi màu pháo vui
Tiễn em chiều năm ấy.
Từ khi xa rừng núi cũ
Chiều sương rơi lạnh hơi thu
Sao thấy lòng thương nhớ
Khi bóng chiều vươn khói
Trên lưng đồi mịt mù