Thôi Trả Về Hết Cho Người

Thôi trả về hết cho mây
Những nồng cay thuở nào ta với người
Thôi trả về hết cho em
Nụ môi hôn một lần trao đắm đuối
Để mai em theo người
Lời tình nào còn đắng chát trên môi
Để mai em theo người
Cơn đau nào còn lại mãi trong đời

Một Thoáng Qua Mau

Một thoáng qua mau tựa như áng mây trôi
Tình đã xa tôi nhung nhớ bao nhiêu lần
Màu xanh mắt thơ năm nào
Làn môi đó như mong chờ
Chờ nhìn hoàng hôn xuống.

Thu Ca

Lạnh lùng sương rơi heo may
Buồn ngơ ngác bóng chim bay
Mây tím giăng sầu đó đây
Ngày đi chiều mang sầu tới
Làn sương chiều thu lả lơi
Tiếng mưa rơi đều trên lối

Bên Cầu Biên Giới

Ngừng đây soi bóng bên dòng nước lũ
Cầu cao nghiêng dốc bên dòng sông sâu
Sầu vương theo sóng xuôi về cuối trời
Một vùng đau thương chốn làng cũ quê xưa

Gửi Người Ngàn Dặm

Tình gì thật nhiều sóng
Như con tàu vừa tìm vượt biển
Một cuộc tình vừa chết trong u phiền
Từ nghìn trùng hải lí
Anh mơ về một ngày nào đó
Và một ngày nào đó không còn xa

Ngang Trái

Tình yêu mang đến niềm đau
Ngày xa xưa ấy còn đâu
Để rồi thương và nhớ mãi
Người mình yêu giờ chẳng thấy
Thương nhau không trọn đôi đầu.