Cuộc đời chỉ để mà buồn sao em mưa đêm gió oán than
Còn gì đâu em khi thu lại về với lá rơi ly tan
Còn gì đâu em lời thể trăm năm chỉ là dĩ vãng thôi
Nay tình đã vắng như vở kịch đời giữa bóng đêm muộn màng.
Buồn ơi sao còn đến, lòng đã quá sầu đau
Ai đã đem chuyện xưa, lời hứa ban đầu chôn kín vào tim
Cho nhớ thương về quê xưa
Mùa xuân không còn nữa
Muôn cánh hoa đùa phai úa
Lối cũ rơi hững hờ
Có một thời một thời hoang phí tình yêu trong giận hờn
Có một thời một thời chôn lấp hương nồng trong băng giá
Có một thời một thời buông lơi cho tình trôi phiêu du
Có một thời một thời quên lãng trong vòng tay lãng quên
Noel về, Noel về. nhạc yêu thương vang réo rắt trời mơ
Noel về, Noel về vạn ý thơ vang lên khắp trần ai
Noel về, Noel về, nguồn bình an dạt dào trên dương thế
Chúa giáng trần đem ơn lành niềm ước mơ muôn dân đang đợi chờ
Ta đã mê say điệu nhạc buồn
Đàn lên người nhạc sĩ cô đơn
Hãy đàn cho ta, khúc sầu xưa cũ
Ru hồn ngậm ngùi cuộc tình thương, nhớ thương.
Ngày nào em đến với ta mùa thu nắng vương
Nụ hôn em trao mơn man làn môi ngát hương
Đê mê đắm say hương yêu nồng cháy thiết tha
Ngây ngất hương trinh đêm thu môi kề
Tình yêu em đến không câu hẹn thề.
Dòng đời âm thầm lững lờ trôi
Xuôi theo con nước cùng mây trời
Đò tình vừa sang ngang
Trên khoang thuyền cô lái
Rộn rã tiếng cười vang
Mẹ ngồi nguyện cầu hằng bao đêm
Lời kinh vọng xa thật êm đềm
Mẹ cầu cho con vượt qua ngày tròn
Mẹ cầu cho em tuổi trời xanh còn nguyên đừng biến mất.
Rồi một ngày trời không biết xanh
Rồi một ngày hàng cây vắng tanh
Và cơn gió mang mùa đông tới
Cuốn bay theo đám lá vàng rơi