Từ khi xa rừng núi cũ
Chiều sương rơi lạnh hơi thu
Sao thấy lòng thương nhớ
Khi bóng chiều vươn khói
Trên lưng đồi mịt mù
Đường về chiều xưa mưa buồn đưa bước chân đêm
Đường về chiều nay mưa còn rơi nữa không em
Mái tóc hong vàng hạ thưa
Em bước đi vào mùa mưa
Cho mưa thương ướt bờ môi
Em khóc tơ duyên bẽ bàng
Nằm ôm sầu nhớ mênh mang
Anh xót xa cho thân người
Lữ khách nơi phương trời
Buồn hơn lá thu rơi
Tình gì thật nhiều sóng
Như con tàu vừa tìm vượt biển
Một cuộc tình vừa chết trong u phiền
Từ nghìn trùng hải lí
Anh mơ về một ngày nào đó
Và một ngày nào đó không còn xa
Tình yêu mang đến niềm đau
Ngày xa xưa ấy còn đâu
Để rồi thương và nhớ mãi
Người mình yêu giờ chẳng thấy
Thương nhau không trọn đôi đầu.
Chỉ một mình anh thôi bóng đêm dần trôi
Chỉ một mình anh thôi tiếng mưa buồn rơi
Chỉ một mình anh thôi biết không người ơi
Từ ngày tình chia đôi khuất xa ngàn khơi.
Đêm nao cùng ai dưới trăng thanh
Yêu đương lòng chan chứa bao tình
Say sưa hồn mây theo gió cuốn
Đêm nay trăng còn vương hương tình
Bóng trăng còn, người xưa nào đâu?
Thấu chăng lòng đớn đau.
Quê em miền thuỳ dương
Lúa ngọt ngào hoa mới
Gió mang mùa Xuân tới
Hôn liếp dừa lên hương
Hương thơm tràn muôn lối
Ánh nắng chiều thoáng phai rồi
Hoàng hôn khơi thương nhớ tới xa xôi
Nhớ mãi nhớ muôn đời
Một chiều em khóc trong hồn tôi
* Lời ca khúc ghi từ sheet