Ôi gót son bao giờ em tới
Có theo chim Hoàng đưa lối
Cây mùa Xuân nối vòng tay
Ôi gió nào hôn khẽ làn tóc
Tóc nào anh quấn vai này
Trăng nào tô chuốt đôi mày
Một người thợ săn âm thầm mang súng lang thang vào rừng
Bầu trời bình minh muôn ngàn tia nắng sớm xuyên màn sương
Một vài cụm mây như chùm hoa trắng bay trong trời xanh
Rất xinh và rất xinh
Rượu đã say sao nghe mình thêm buồn
Lòng giá băng có ai người biết cho mình
Vì đâu em hát niềm nhớ thương
Chiều xưa ghi dấu ân tình ai vấn vương
Kìa tha thiết bao xuân tình
Kìa hương ngát hoa trên cành
Mộng đời hồn xuân nghiêng mình
Đường chiều về Đà Nẵng sóng nước lao xao như thì thầm
Biển gọi nồm lên mái tóc em bay bay nhẹ nhàng
Trời đêm buông màn xuống ánh mắt lung linh ôi dịu huyền
Như với sông Hàn rực sáng bầu trời đêm
Tôi đưa em đến Cap ri
Biển màu xanh rất xuân thì
Tôi theo bước chân đi
Núi xanh và mái đỏ
Con đường nhỏ em đi
Ngày nào ta còn có nhau biết đâu mai sau đẹp xấu
Dòng đời vui buồn trôi mau thoáng đây đã bạc mái đầu
Tình nào đã hằn vết đau cứa sâu con tim nhỏ máu
Người tình xưa giờ nơi đâu bóng kim thăm thẳm rừng sâu
Vườn đào năm xưa chim hót lừng tiếng trong muôn hoa
Vương bao khúc ca thanh bình trong gió trời xa
Ngàn giấc mộng tơ vàng xe mấy hàng tơ đàn
Ngày xuân êm trôi tình hoa say đắm rồi đành chia phôi
Tôi còn yêu, tôi cứ yêu, tôi còn yêu, tôi cứ yêu
Tôi còn yêu mãi mãi, mãi mãi tôi còn yêu đời, tôi còn yêu người
Tôi còn yêu tôi cho dù tôi đã chết rồi
Cho dù ai đã giết tôi cho dù xương trắng vẫn chất núi
Cho dù sông ngòi vẫn hoen máu người dù oán thù vẫn dài
Nghe hè về sao thêm đắng cay
Hè xưa người đã bỏ quê này
Rượu nồng pháo đỏ ai đưa tiễn
Xóa đi kỷ niệm còn đây
Cho tình tan như lá bay.