Đêm về quạnh hiu, bên sông đìu hiu, mưa rơi làm nhớ.
Mối tơ duyên người trong mơ, vẫn mãi mong chờ.
Ai có cùng tôi say với màu trăng chết ngày nào.
Khóc cuộc tình, đã chìm sâu.
Chỉ còn nơi đây, đêm nghe lời ru, trăm năm lệ khóc.
Tiễn đưa nhau vào thiên thu, mấy kiếp mong chờ.
Theo tình tình chạy loanh quanh
Loay hoay cố níu tranh giành cho riêng
Mong manh một trái tim nguyên
Trượt trên đỉnh nhớ âm thầm tách đôi.
Ngày nào em đến thiên đàng nở hoa
Ngày nào em đến cung đàn thiết tha
Ngày nào em đến tiếng sáo vút dưới trăng mơ màng
Như vấn vương lòng ta, thắm tươi ngàn hoa, nhạc khúc chan hòa
Lắm lúc trong đời người ta nói với nhau rằng
Khi yêu đừng chớ tin vội vã
Sẽ lấy được gì ngoài dối trá với lọc lừa
Sao tôi vội quá yêu thật lòng.
Tôi bỡ ngỡ giữa Paris ngợp gió
Tháp Eiffel lạc lõng giữa trời quên
Chiều đã xuống thấy xôn xao nỗi nhớ
Giai điệu buồn hờ hững giữa sông Sein
Giai điệu buồn gượng vui cũng vô hồn.
Mẹ là hơi gió biển.
Mặn mà đậm tình thương.
Con thơ ngây yên giấc.
Mọi vật cũng lặng yên .
Tay đan áo dịu dàng.
Đừng nhanh sáng Mẹ đan.
Cho kịp mùa lạnh đến.
Mặc… cho con ấm lòng.
Em có nghe chiều rơi?
Trên cánh hoa lả lơi
Màu hoa thắm lưng đồi
Màu hoa vàng trên lá
Từ trời dội một cơn mưa phước lành
Lời vàng từ lòng yêu hứa ban,
Dồi dào nguồn phước mát mẻ hồn linh,
Do Jêsus tuôn tràn lai láng.
[ĐK: ] Gặp gỡ Đức Kitô biến đổi cuộc đời mình.
Gặp gỡ Đức Ki tô đón nhận ơn tái sinh.
Gặp gỡ Đức Kitô chân thành mình gặp mình.
Gặp gỡ Đức Ki tô nảy sinh tình đệ huynh.
Cùng Thầy con lên núi dựng ba lều nơi đây.
Cùng Thầy hưởng vinh quang lãng quên nơi gian trần.
Đường dài Tabor ấy thật gần nơi Núi Sọ.
Đường tuy thấy rất gần mà vẫn xa dặm trường.