Thuyền mơ trên dòng sông vắng
Buồn in bóng trên ngàn thông xanh
Núi lam khuất sau ngàn cây
Như bức tranh chiều nắng tơ xây mộng vàng
Rừng xanh bao nhiêu lá
Lá bao nhiêu trên cành
Cây xanh bao nhiêu tuổi
Cây già bao nhiêu năm
Có những chiều hoa, nồng nhạt say liên hoan
Bên những người hoa, ngạt ngào hương tóc phấn
Một chàng phiêu lãng, ôm đàn tới giữa đời
Đàn hôn làn tóc, người đẹp tươi nét môi
Mộng vương tà áo nhạc giao tình chơi vơi.
Ngày xuân êm ấm nắng xuân tưng bừng
Hoa tô màu thắm bướm bay quyến luyến hoa dịu dàng
Bầy chim ríu rít vui ca trên cành
Thấy xuân vừa tới hót vang chào mừng xuân khắp nơi
Thiệp xuân em gửi đến, em vẽ một cành mai
Bên cạnh một thiếu phụ, đang ngồi nhìn con thơ
Một cành mai đơn sơ, một cành mai chơ vơ
Ôi! Chứa chan tình người! , ôi! Đớn đau lòng người!
Xuân phương này, xuân về mấy ai vui
Nàng mọc cánh bay đến nơi chân trời
Chàng đuổi theo trên chuyến xe cuộc đời
Nàng vươn tay hái sao trời đỉnh núi
Kết lên tóc mây như đôi mắt tình yêu
Quê em miền trung du đồng suối lúa xanh rờn
Giặc tràn lên thôn xóm dâu bờ xanh thắm
Nong tằm chín lứa tơ không tay người chăm bón
Người phu quét lá bên đường
Quét cả nắng vàng quét cả mùa thu
Rừng thu phơi những cành khô trăng về sau hè
Ngày thu xanh yếu làn da em nằm ốm chờ
Người phu quét lá dưới nguồn
Quét cả gió nồm quét cả mùa đông
Em ơi em, mùa xuân đã về trên cành lá
Tiếng chim kêu ngọt quá cho trời xanh xanh thẳm
Mùi hương nào rất quen nghe như làn môi ấm
Nghe đâu từ sâu thẳm đất chuyển mình sinh sôi
Đẹp biết bao mùa xuân đã về rồi
Trên khắp ba miền đất nước thân yêu
Quê hương thật tươi sáng
Bao người đang rộn ràng chào đón xuân sang