Nhớ Bến Đà Giang

Ai qua bến Đà Giang cho tôi nhắn vài câu
Thương về mái tranh nghèo bên hàng cau
Chia ly đã từ lâu ôi mong ước làm sao
Bao nhiêu bóng người thân mến năm nào.

Melancholy (Daisy)

Nhớ từng chiều thu chẳng biết em đang ở đâu
Lòng ngổn ngang những lo âu ướt mi sầu
Từng cơn gió bên hiên lạnh buốt tim buồn nhung nhớ
Hình bóng đó với anh đã quá thân thuộc

Ru Mẹ

Chiều nghe gió lơi nắng rơi, nghe lòng chơi vơi
Chợt nghe lá vàng nhẹ buông chao lơi
Hoàng hôn tái tê, tiếng ru nghe buồn lê thê
Lặng im con nhìn mẹ ngủ yên. À ơi

Bạn Tôi Ơi

Bạn tôi ơi cùng đến nơi này
Chén rượu tình nói chuyện xưa nay
Nâng ly lên mắt ngời rạng rỡ
Ta cùng nhau uống cạn ly đầy

Con Đường Tôi

Có đôi khi chính con đường dài tôi bước
Tôi sẽ gặp những khó khăn
Và có đôi khi tôi nghe một người vẫn nói
Đừng cố gắng sẽ không bao giờ đạt được đâu.

Bài Toán Khó Năm Xưa

Thời gian như nước lũ đã cuốn trôi mọi thứ
Đến cái ta cần quên đi ôi sao mãi vẫn còn
Và còn đây mãi với những xót xa sầu nhớ
Những ước mơ tuổi thơ năm xưa nay đã xa mờ.