Chiều thả gió cho mây tìm hắt hiu
Mây buồn che ánh dương tàn
Lịm dần trong bóng hoàng hôn
Dòng sông Đáy quê em
Sông trăng hay sông lụa
Nong kén vàng như lúa
Tròn vạnh một góc trời
Chiều nghe gió lơi nắng rơi, nghe lòng chơi vơi
Chợt nghe lá vàng nhẹ buông chao lơi
Hoàng hôn tái tê, tiếng ru nghe buồn lê thê
Lặng im con nhìn mẹ ngủ yên. À ơi
Bạn tôi ơi cùng đến nơi này
Chén rượu tình nói chuyện xưa nay
Nâng ly lên mắt ngời rạng rỡ
Ta cùng nhau uống cạn ly đầy
Vườn khuya trăng chiếu hoa đứng im như mắc buồn
Lòng ta xao xuyến lắng nghe lời hoa
Cánh hoa vương buồn trong gió
Áng hương yêu nhẹ nhàng say gió lay
Ta gặp nhau một chiều nắng quê hương
Áo em vàng như màu nắng sân trường
Ta mang nắng nhốt vào lớp học
Lúc tan trường thả nắng tung tăng.
Tiếng con kêu gào khi phải lìa cha
Nước mắt tuôn rơi con khờ khóc gọi cha ơi
Cha lặng nhìn con xót xa không nói nên lời
Đớn đau trong lòng chữ ngờ ngăn cách cha con
Một mùa xuân lại đến giữa quê hương
Đẹp quá, mùa xuân ơi, thổn thức trong lòng tôi
Ôi mùa xuân! Mùa của những ước mơ
Hạnh phúc, bình an, sẽ đến với mọi nhà.
Tôi yêu màu Lam là màu thêm sức sống
Tôi yêu màu Lam màu kết bao tình thương
Lòng mến thương vô vàn về đây ta cùng hát
Hát lên cho đời hết bao đau buồn
Chiều nay tôi lê chân qua Bol sa ơi rộn ràng
Tình cờ trong quán vắng em ngỡ ngàng nhìn tôi
Em như vờ tiếc nuối số duyên ta lỡ làng
Em như vờ cố trách bởi anh tình dở dang
Nghẹn ngào nghe tiếng chết, môi mặn mối tình đầu
Tạ ơn em lần nữa hạnh phúc dành cho tôi