Chiều thu ấy khi ngàn lá khô lìa cây bay lướt theo làn gió
Rời quê hương ra đi, vương lệ ướt đôi hàng mi
Từ đây nhé đi ngàn hướng, xa rời bóng quê yêu hương sầu thương
Thôi từ đây ly hương, sống kiếp muôn vạn nẻo đường.
Quê hương hàng dương xanh, trời biển xanh sóng hát yên lành .
Ôi trời Thu xanh tan biến trong sóng xanh rờn.
Đêm đèn sao lung linh như mắt em vẫn mong chờ.
Con sóng dịu hiền ru như tiếng nôi những tháng năm.
Ta tới đây vui với nhau
Nghe nắng xuân reo tưng bừng trên muôn đóa hoa
Xiêm áo bay theo tiếng ca
Ôi tóc em xanh vươn dài như mây thướt tha
Nghe tâm hồm đắm say
Dâng men tình ngất ngây
Tung bước vui
Tay nắm tay
Mến thương trao ái ân nồng cháy trong hồn.
Em về qua đồi non
Hoa lá rừng ngây dại
Ánh mắt ngời thiên thần
Đôi ta cười trong gió
Thanh xuân của em như một tách trà
Và anh là viên đường đen ngọt nhất đây mà
Em đã thấy yêu ngay từ giây phút đầu
Liệu anh cũng có cùng suy nghĩ đó trong đầu?
Áo trắng trời xuân một sớm mai
Gia Long ngày ấy tóc buông dài
Chân quen lối nhỏ xôn xao nắng
Mây ở trên cao mây phủ vai.
Bước dọc hành lang thăm trường cũ
Vẫn gió hôm nào tiễn đưa thu
Nhớ mưa phơn phớt hàng me ngủ
Ve sầu rỉ rả nhạc buồn ru.
[ĐK: ] Gặp gỡ Đức Kitô biến đổi cuộc đời mình.
Gặp gỡ Đức Ki tô đón nhận ơn tái sinh.
Gặp gỡ Đức Kitô chân thành mình gặp mình.
Gặp gỡ Đức Ki tô nảy sinh tình đệ huynh.
Em về qua đồi non. Hoa lá rừng ngây dại
Ánh mắt ngời thiên thần. Đôi ta cười trong gió
Tóc bay trong nắng sớm. Hương thơm thật ngọt ngào
Dạ lan hương chớm nở. Cho lòng anh lao xao
Mình gửi hương theo gió. Cho mây về cuối trời
Mai sau ta cách xa. Ta còn nhớ nhau hoài
Rợp trời mây thênh thang, chim én bay từng đàn, mùa xuân đã về!
Một ngày sao vui thế! Kìa từng bầy em bé giỡn nhau trên đê
Cùng hát khúc hoan ca, mừng đất nước quê ta yên vui thanh bình
Mùa xuân mới xinh xinh, mùa xuân nắng lung linh, sáng trời tự do.