Chuyện đã qua, như một giấc mơ buồn
Mà em đã cố quên vẫn không quên được
Nhiều đêm em thức trắng, lòng cứ nghĩ suy về người
Cố quên càng thêm nhớ anh hơn
Chỉ là chỉ là thoáng qua thôi
Mà nghe lòng bối rối
Ngập ngừng trên đôi môi
Chỉ là thoáng qua thôi
Chỉ là giống nhau thôi
Một ánh mắt bờ môi
Nay đã xa xôi rồi
Vắng em, đời vắng tiếng yêu
Vắng em, nắng cũng buồn thiu lịm tàn
Vắng em, hoa lá thở than
Vắng em, trăng bỏ đi hoang chốn nào?
Chẳng còn cây thay lá bên thềm níu chân người
Và tiếng nói ấm áp mắt môi xưa giờ đã xa
Chẳng còn vòng tay rối vùi tóc đẫm sương trời
Nhớ thương chỉ là những kỷ niệm.
Ngày đó Tết còn những nôn nao kì lạ
Chờ mong xuân sang mong tết quê nhà
Ngày đó tết còn bánh chưng đâu sẵn có
Phải đêm hôm canh khuya thức bên lò.
Đường tơ thôi lưu luyến cầm tay nhau bên thềm
Hàng cây ru theo gió đưa nhẹ êm
Đài hoa trên thép súng hẹn mai khi anh về
Dù xa xôi ghi nhớ câu ước thề.
Chiều mưa công viên ghế đá buồn tênh
Chiều mưa rét mướt cỏ non trăm cánh
Ai thương ai dưới mưa buồn không?
Mưa trong đôi mắt chờ trông.
Gió xuân nhẹ mơn trên tóc em
Nắng vàng giọt nhớ rớt bên thềm
Hoa vui khoe sắc màu tươi thắm
Hương tình ngây ngất vương trong đêm
Nhớ thủa ấy hai đứa đã từng yêu nhau
Nhớ sao ngày ấy hai đứa đã hẹn hò
Nào biết bởi vì sao mà đường đời xa cách
Mà chia phôi trong khoảng cách của thời gian
Từ ngày em thả tóc mây bay
Xô nhẹ đời ta trôi dạt cùng năm tháng
Một chiều xưa vàng lá thu mưa
Trăng sầu soi bóng trên dòng sông nước trôi.