Tiếng đi ngoài ngàn dặm
Xây dựng niềm tin yêu
Mỗi lời là châu ngọc
Mỗi lời là gấm thêu
Vũ trụ tình yêu không bến bờ
Là trăng, là gió, gợi hồn thơ
Là tình thanh sắc, ôm sầu mộng
Là nước non thiêng, đạo phụng thờ
Tình cáo biệt giữa mùa vàng lá
Thu gửi người những cành khô gãy nửa
Biết tìm đâu một chùm phượng nở
Để khi buồn anh khẽ gọi phượng ơi
Buổi chiều vàng như thóc
Gạt xuống từng khe xanh
Đôi mắt nàng long lanh
Chất nồng nàn nắng quái
Sáng nay mùa hoa Muguet đã trở lại
Như người bạn thân xưa đã về đây
Chạy theo bờ sông dài đến băng đá nào tôi vẫn chờ, chờ đợi em
Sáng nay mùa hoa Muguet đã trở lại
Như người bạn thân xưa đã về đây
Và tôi lại thấy nụ cười em rực rỡ
Rực rỡ như chưa bao giờ, như ngày hôm nay.
Yêu em và thương em và mong em ở bên anh
Đến hết hôm nay, hết ngày mai, hết những ngày về sau
Bên nhau được bao lâu là may mắn cho nhau
Dẫu có ra sao, có thế nào, tình yêu vẫn nhiệm mầu
Từ phút đầu gặp gỡ em anh biết là
Mình sẽ không thể cách xa, vì mình sinh ra vốn là của nhau
Em là đóa hoa, nhỏ thôi, trong khu vườn rộng
Khuất mình sau khóm lá, mơ nhìn khoảng trời mênh mông
Nhưng chuyện mộng mơ tưởng sẽ tan vào chân không
Là ước mong huyễn mộng, em đóa hoa vô thường.
Hạt nắng, hạt nắng cho mẹ ra đồng
Hạt mưa, hạt mưa cho cây lúa trổ bông
Hạt nắng, hạt nắng trên vai em đến trường
Hạt mưa, hạt mưa cho cây vườn thêm xanh
Đường về còn xa mình ta với ta
Phố hát lên bao nỗi buồn khi bóng dáng anh vụt qua
Thì thôi dấu yêu cất hết trong lòng thôi
Mà sao thấy nhau vẫn cứ khiến tôi bồi hồi
Tiễn anh rời phố thị
Bỗng dưng trời mưa bay
Đỏ hai con mắt ướt
Buồn thương bao lưu luyến.