Đi qua vùng cỏ non, ngỡ mùa xuân đang đến
Bâng khuâng chiều ba mươi, tóc em xanh màu trời
Đi qua vùng lá rơi, ngỡ mùa thu đang tới
Đường rộng nào em đi, đoá hồng nào trên tay
Rồi anh buồn đếm sao trời bước đi đi trên môi mềm
Và chảy trên ngàn suối tóc lưng thềm
Nhẹ với tầm tay lên cuối trời gọi mắt em
Dịu hiền nhìn anh như thầm nói
Người mẹ hiền yêu dấu mẹ đã trao về ta
Ngàn muôn âu yếm trong những năm vừa qua
Mẹ hiền có biết khi lớn khôn ra đời
Con sẽ nhớ hoài bóng dáng người
Âm thanh ngây ngất vui cho đôi ta lớn lên cùng nhau
Thênh thang trong nắng mai đôi ta vui bước trong tự do
Anh yêu kiếp lãng du rong chơi vui hát ca cùng em
Đôi ta như cánh chim cao bay trong nắng mai tươi hồng
Trời đêm nay đi về trong tiếng mưa buồn
Nằm nghe cô đơn đưa vào nhớ
Tôi xin em giọt nước mắt đêm nào
Rơi vào lòng bàn tay còn trắng trên đời.
Hoa ngân vang lời ái ân
Môi say cười gió Đông
Em mơ lời tha thiết ân cần
Sao sao ơi chờ gió đưa
Thì thầm trong bóng đêm dịu êm
Nghiêng cánh hoa chờ dư âm xa
Trong bóng đêm màu môi phôi pha
Nhưng mắt em ngời lên sao xa
Buồn như gió thu vừa qua.
Hai năm tình lận đận, hai đứa cùng xanh xao
Hai năm trời mùa lạnh, cùng thở dài như nhau
Hai năm tình lận đận, hai đứa cùng hư hao
Hai năm tình lận đận, hai đứa đành xa nhau.
Em lo gì trời gió
Em lo gì trời mưa
Em lo gì mùa hè
Em tiếc gì mùa thu.
Giờ đây trên sông hoa rụng tơi bời
Giờ đây em ơi cơn mộng tan rồi
Lòng anh tan hoang, thôi vỗ tình ơi
Ngày như theo sông, bóng xế tàn rơi.
Dìu nhau đi trên phố vắng
Dìu nhau đi trong ánh sáng
Dắt hồn về giấc mơ vàng, nhẹ nhàng
Dìu nhau đi chung một niềm thương.