Chuyện ngày xưa ấy rất xưa
Một cô bé tên là Lọ Lem
Vì mẹ em sớm qua đời
Và em sống với bà dì cô
Kìa ngoài sân tung bay cánh én
Đón Tết bao người vui chúc mừng
Nụ tầm xuân đơm bông xanh biếc
Đón Tết sang rộn ràng lâng lâng.
Thành phố bé thế thôi mà tìm hoài chẳng được
Tìm hoài sao chẳng thấy nhau giữa chốn đông người
Thành phố bé đến thế thôi mà tìm hoài không thấy
Chút ấm áp, chút yêu thương riêng mình
Tim thôi buồn đau vết tình xưa nay rạn vỡ
Lòng còn tiếc nuối cũng chỉ vậy thôi thêm buồn vương
Bao đêm mơ mộng nay giờ trôi theo giấc mơ
Vì tim em nay đã khắc ghi hình bóng ai
Con đường có lá me bay
Chiều chiều ta lại cầm tay nhau về
Con đường đưa bước chân đi
Êm êm đá lát lòng nghe bồi hồi
Em mang ký ức kia đi về đâu đây hỡi anh
Tìm trong giấc mơ em nào hay em lạc lối
Xua tan đi bóng đêm mong tìm anh không quá xa
Để em sẽ thôi đứng một mình nơi vực sâu.
Xin hãy đến đây tôi kể cho nghe
Câu chuyện về một người em gái xinh
Em làm mùa xuân chín trong nụ cười tươi sáng
Em rạo rực nghìn năm, trong mùa hạ tình yêu
Em nhìn tựa mưa thu, trao tình cùng cây lá
Đông dành tặng riêng em, những khát khao miên trường.
Mưa đã cho anh được gặp em
Đã cho anh biết yêu thương biết nhớ mong nụ cười ấy
Và mưa đã cho ta được gần hơn
Dù đôi khi có giận hờn vẫn ấm êm trong vòng tay.
Bạn ơi hãy đến quê hương chúng tôi
Ngắm mặt biển xanh xa tít chân trời
Nghe sóng vỗ dạt dào biển cả
Vút phi lao gió thổi trên bờ
Buồm vươn cánh vượt sóng ra ngoài khơi
Trong nắng hồng bừng lên sáng ngời
Ai cũng muốn được một người yêu dễ thương
Ai cũng muốn được một người yêu thật hiền
Còn chuyện giàu sang mỗi người một suy nghĩ
Miễn là yêu nhau đi đến hết cuộc đời