Giọt sương lấp lánh trên cánh hoa hồng
Đang nở đầy khắp sân
Khoảng trời bao la nói nói cười cười
Chỉ riêng có hai người
Thề bên nhau trăm năm không phai, lời anh nói em thế nào
Là thân gái khi yêu nên e ngại, em đâu biết phải làm sao.
Nhớ mẹ ngày xưa ngồi ôm con dưới cơn mưa
Gió lạnh đìu hiu nhà tranh vách lá lưa thưa
Ngọt ngào lời ru, thương con biết mấy cho vừa
Cơm lành cho con, còn mẹ tôi cơm cũ canh thừa.
Nếu mình chia tay thì em đừng khóc
Kiếm người hơn anh mà lấy làm chồng
Ở cạnh bên em xuân hạ thu đông
Còn bên anh chẳng hy vọng.
Vào một ngày không nắng chẳng mưa
Đôi ta tiễn đưa tình yêu ra đi
Về nơi ngã tư quen thuộc có hai người xa lạ
Mang khuôn mặt của chúng ta.
Tựa như những ánh sao trời
Lượn bay ở khắp muôn nơi
Màn đêm buông là lúc em cất lời
Mát lành như dòng suối tâm hồn mới chớm đôi mươi
Vô tư nơi rừng núi, chưa từng ghé chốn xa xôi
Vào một ngày nắng xanh, lảng tránh nhân duyên sắp đặt
Để rồi mình đi về phía chân đồi
Verse
If you leave without know ing I am into you
Guess the cold will move in, tell me, what should I do?
Yeah, it’s empty when you’re not around
Guess I’ll wait on my own ’till the sun comes out
Cuối năm rồi mình về với mẹ thôi
Về với mẹ thôi ngôi nhà thân quen, cánh cửa đang khép hờ
Đèn khuya còn đang thắp sáng chờ
Ngồi dưới áng sương mờ trước sân mẹ trông.
Ngày trôi đi nhanh quá lòng chẳng muốn cách xa
Chờ đợi nơi ngã ba, phố không đèn
Lập lờ ven bóng tối, có đôi mắt đen ướt nhèm
Giữa màn đêm, giữa mùa đông.
Nắm tay nhau vai kề gạt bỏ đi hết nỗi lo bủa vây
Để đôi môi luôn cười và đời ta sẽ như mây trời bay
Mãi lung linh xinh đẹp và cùng anh đón nắng xuân đầu tiên
Ước mong cho tình duyên luôn luôn bình yên hạnh phúc lứa đôi.