Có lẽ nên dừng lại ở đây thôi
Ta trải qua quá nhiều rồi những đêm dài lạc lối
Miên man trong vòng tay của riêng ai
Anh dần quên hết thực tại phía sau anh là em.
Ta chia tay xin anh dừng lại
Đừng đôi co chuyện đúng sai
Tự đánh mất chính yêu thương của mình
Giờ đây oán trách ai.
Giáng sinh năm nào em cũng ngồi em thở than
Than từ năm ngoái đến năm nay một câu
Em biết tình yêu có đôi khi gập ghềnh
Mình giận nhau nên dễ quên ngày đầu tiên ta có nhau
Và nếu một mai chúng là không là mình
Mình ngồi đây ôm lấy nhau nhìn thấu dấu yêu ơi.
Từ vùng cao âm nhạc khắp mây trời chim rừng hót thay lời
Hàng nghìn năm giữ gìn được non sông bao hùng anh ghi công
Dù đang chốn nao nhớ về
Mùi lúa thơm bập bùng khói rơm.
Đời này bạc một màu vôi trắng
Ai biết đâu trước rồi ngày mai sẽ thế nào
Cứ ngỡ rằng tình yêu đẹp lắm
Cứ sống trong tháng ngày hồn nhiên thở phào.
Nghe đâu xuân tới tới nơi rồi bà con ơi
Nhanh tay lên đồ cho mới đầu năm rạng ngời.
Ra ngoài kia để kiếm đồng tiền
Mong con trưởng thành chứ không phải để dành
Mày lo cho ba má làm gì
Tết về nhà đi con.
Ngoài em ra, thì chẳng còn ai thấy
Đôi mắt anh sầu, lệ buồn tuôn trên đôi mi anh
Đừng buồn làm chi, vì từ nay đã có
Đã có em ở bên anh một đời.
Lắm lúc trong đời người ta nói với nhau rằng
Khi yêu đừng chớ tin vội vã
Sẽ lấy được gì ngoài dối trá với lọc lừa
Sao tôi vội quá yêu thật lòng.