Lạc bước đời em em về lối nào
Chân bước ngả nghiêng dưới đèn muôn màu
Ái tình mua bán em trao
Em mơ gác ngọc lầu cao
Em nào nghĩ đến mai sau.
Người chỉ thấy bề nổi tảng băng chìm
Nên đang tâm nói lời cay đắng
Nào đâu biết lòng em hằn sâu những vết thương
Từng đêm nuốt nước mắt dấu vào tim
Nàng thu nay chớm về đã gieo vào nhân thế
Màn sương thu che kín hết trời xanh
Giọt sương thu như nước mắt long lanh
Khi em buồn hay khóc lúc xa anh.
Tình yêu như lá thu vàng rơi giữa đêm dài
Tình yêu như cánh chim mờ xa về cuối chân mây
Tình yêu đó như là gió ru, tình yêu đã chết theo mộng du
Mùa thu qua đi, còn đây gió lạnh mùa đông
Tôi hỏi ông trời tình yêu là chi
Làm kiếp con người một phút đam mê
Ngàn năm ôm lấy khổ đau
Tình yêu đâu phải trò chơi
Mà sao người vẫn cứ say mê mãi
Nhà có mấy người con, có anh có chị đàng hoàng
Có anh có chị cơ hàn, cũng có người may mắn giàu sang
Nhà có mấy người con, những sao không gán lo tròn
Không ai mai mãi quan tâm, để út buồn mình ên tuổi thân
Anh đi rồi, đem sầu giấu trong đêm
Trăng rơi lệ, từng giọt buồn anh đếm
Anh đi rồi, còn đâu những đêm thâu
Trong vòng tay, mong ước tình dài lâu
Người từ đâu đến đây
Chim lạc bầy hay gió heo may
Trời dông bão nên chim bay ngập ngừng
Chiều hấp hối sao trời cũng mông lung.
Nếm trái cấm em đã biết thương đau
Khi em đến bên anh nói yêu anh lần đầu
Nếm trái cấm ân tình của đôi ta
Đắng ngắt trên môi khi em là người đến sau
Biết vẫn biết sao mà em cứ lao vào
Làm con thiêu thân trong vòng tay đam mê
Biết vẫn biết nếm trái cấm chỉ còn đắng cay
Viết tặng Hồng Loan
Intro”