Biển Mặn

Cao ngất Trường Sơn,
Ôm ấp tình thương nước ra sông nguồn,
Tìm về biển Đông, tình yêu thành sóng Thái Bình Dương,
Rồi từng đêm sương, sóng vỗ về ru giấc quê hương,
Nhưng quê hương chưa ngủ khi bom đạn tơi bời,
Còn nhục nhằn dưới ruộng trên nương…

Loài Hoa Không Tên

Có người hỏi tôi hoa nở không tàn tên gì đó anh,
Xin trả lời rằng hoa nở không tàn mang tên Tình Ái,
Trên bước đường trần làm kiếp hoa đơn,
Trong tâm khảm người đời làm kiếp Không Tên,
Nên hoa vẫn mặn mà hoa vẫn đậm đà trong hồn thi sĩ…

Xin Trả Cho Em

Xin trả cho người, từng lời thương lời nhớ,
Xin trả cho người, từng ngày tháng mộng mơ,
Trả cho anh, từng ánh mắt, với.. nụ cười ngây thơ,
Mà một đời, tôi đã trót yêu lầm lỡ…

Xin trả anh về, về bên khung trời mới,
Xin trả anh về, về thế giới của anh,
Để cho anh, được sống, với.. cái đời mà anh vui,
Vì bên tôi, người có.. sướng vui gì…

Từ Lúc Em Đi

Từ lúc em đi rồi,
Ngoài mái hiên mưa đêm gọi tên người,
Đường hoang vắng đợi,
Hàng cây lớn gọi buồn nghe lá rơi…

Từ lúc em đi rồi,
Hàng ghế công viên xưa chỉ một người,
Chiều qua rất vội,
Người yêu ái ngại nhìn gió mây trôi…

Ai Khổ Vì Ai

Anh biết chăng anh, em khổ vì ai em khóc vì ai,
Ngày vui đã tan, nhân tình thế thái còn lại đống tro tàn,
Em muốn kêu lên cho thấu tận trời cao xanh,
Rằng tình em yêu sao giống đời đóa phù dung,
Sớm nở tối tàn xót xa duyên mình chưa thắm đành dở dang…

Tình Tuổi Ô Mai

Khi đã yêu rồi em nào có nghĩ gì,
Tình đời vạn nẻo em đâu biết chi,
Tình yêu tình yêu từ phép nhiệm mầu,
Nên xui em nhắm mắt qua cầu,
Ai đâu ngờ cầu gẫy làm đôi…

Người Đã Như Mơ

Ngày xưa quen nhau bên đường vắng hoa nở mau,
Ngày nay xa nhau hoa vừa khép cánh ban đầu,
Người ngỡ gặp nhau như duyên kiếp đưa ta vào,
Chiều rơi về đâu?…

Chiều Tây Đô

Một đêm tôi mơ mình ríu rít đưa nhau về,
Thăm quê xưa với vườn cau thề…
Bàn tay anh đan dìu em bước trên cỏ khô,
Đi trong hoang vắng chiều Tây Đô.

Nối Lại Tình Xưa

Về đây bên nhau ta nối lại tình xưa.
Chuyện tình mà bao năm qua em gói ghém từng kỷ niệm.
Phai nắng con đường xưa những chiều hẹn nhau mưa đổ.
Mưa ướt lạnh vai anh, em thấy lòng mình xót xa.

Mùa Thu năm nao, anh với em gặp nhau.
Tưởng rằng mình quen nhau thôi khi đã biết thì yêu rồi.
Đôi trái tim chờ nhau hứa hẹn mùa Đông muôn thuở.
Sương buốt lạnh môi em, anh thấy lòng mình giá băng.

Phố Đêm

Phố đêm đèn mờ giăng giăng,
Màu trắng như vì sao gối đầu ngủ yên,
Phố đêm nhiều lần suy tư,
Khi nhở còn trong đời,
Những ngày thương tích lớn…

Mây đen làm úa trăng gầy,
Cho nên còn tiếng say mềm,
Trước thềm ngàn lời vu vơ,
Vì người hay mơ dòng đời như thơ…