Giọt nắng chiều nay giọt nắng sầu
Hồn con ngơ ngác biết đi về đâu
Quê hương xa cách muôn nghìn dặm
Nơi ấy Mẹ tôi tóc bạc màu
Nhớ quá Mẹ ơi ! Con nhớ Mẹ
Những chiều xế bóng…Xế bóng tựa hàng cau
Lắng nghe Mẹ kể lời kinh…Lời kinh sầu
Lệ cứ tuôn, tuôn trào lệ thấm sâu
Có khi nào hai đứa mình
Cùng chạy trốn trên chuyến xe ngày xưa
Mà đôi ta khi mới bắt đầu
Ngày gặp nhau đôi còn có đôi
Nâng phím dạo lên một khúc tơ vương
Vạn niềm yêu dấu gửi theo cung đàn
Tặng người tôi mến tôi thương
Tặng người tôi nhớ tôi mong
Người em bên tôi trọn kiếp
Ngày ấy Giáng Sinh sang, giữa đêm tàn đông giá
Thánh ca cao cung, từ Thánh đường xa lạ
Sưởi ấm tim côi kẻ ngoại đạo si tình
Tôi tìm em trong nỗi nhớ niềm mong
Con chiên ngoan biết yêu người kính Chúa
Em trong tôi thấp cao dần ngọn lửa
Ấm áp nồng nàn soi sáng một tình yêu
Đóa hoa hồng, hương thơm trên ngực áo.
Một chiều nao, con với mẹ cùng nhau.
Khẽ cúi đầu, ngân nga bên Thánh giá.
Tiếng con ca, vang mãi giáo đường xa.
Em đến từ đâu ta cứ ngỡ em đến từ trong giấc mộng
Ta đã gặp nhau bối rối thật lâu chẳng nói nên câu
Biển vắng đèn đêm, sóng vỗ lao xao ta đi bên người
Xin nhớ về em, mãi mãi về sau với bao kỉ niệm
Tôi về nghe gió hú. Sóng âm vang ngày biển động
Đông sầu mưa buốt giá. Hai hàng cây trụi lá
Phố buồn chìm trong màn sương
Quán chiều mình tôi ca fé, nhớ em và tôi nhớ những ngày xưa
Lòng mãi mong chờ em nơi đâu
Thời gian cũng tựa nước qua cầu
Sài Gòn mưa dạ bỗng sầu nhớ em
Lâu rồi không tết từ xa mẹ
Mai nở mười năm luống võ vàng
Mười năm cúc dại quên xuân lộc
Ôi, Tết mà xa mẹ ngỡ ngàng!
(Điệu Slowrock)
Người thầy thuốc thân thương vẫn đi về làng nhỏ
Trên đường quê trăng tỏ, soi bóng đường anh đi
Không phép lạ diệu kỳ, chỉ với lòng nhân ái
Người lương y không ngại những nẻo đường chông gai
Đêm từng đêm miệt mài trên từng trang sách nhỏ
Bao tháng ngày vất vả, vất vả vì bệnh nhân