Một Thoáng Paris

Tôi bỡ ngỡ giữa Paris ngợp gió
Tháp Eiffel lạc lõng giữa trời quên
Chiều đã xuống thấy xôn xao nỗi nhớ
Giai điệu buồn hờ hững giữa sông Sein
Giai điệu buồn gượng vui cũng vô hồn.

Mãi Lời Mẹ Ru

Mẹ là hơi gió biển.
Mặn mà đậm tình thương.
Con thơ ngây yên giấc.
Mọi vật cũng lặng yên .
Tay đan áo dịu dàng.
Đừng nhanh sáng Mẹ đan.
Cho kịp mùa lạnh đến.
Mặc… cho con ấm lòng.

Cùng Thầy Lên Núi

Cùng Thầy con lên núi dựng ba lều nơi đây.
Cùng Thầy hưởng vinh quang lãng quên nơi gian trần.
Đường dài Tabor ấy thật gần nơi Núi Sọ.
Đường tuy thấy rất gần mà vẫn xa dặm trường.