Khóa Ly Biệt

Hỡi cơn mưa bao đêm không ngủ,
Liệu rằng xa cách bao lâu thì tình sẽ cũ!
Hỡi cơn mưa bao đêm không tạnh,
Liệu người đứng mãi trong mưa có lạnh không em!

Tiếng ai ca khúc oán cung sầu!
Mà sầu ai khéo đong đo vừa tròn câu hát,
Anh cũng mang một khúc u sầu,
Mà sầu anh chất kín khoang mấу độ thuуền hoa.

Một Vòng Việt Nam

Ai đã ghim vào những thân tre bao ký ức xót xa hỡi mẹ, 
Ai đã ru ngủ những dòng sông cùng êm ả chảy về hướng đông, 
Con đã vẽ hình hài quê hương qua những khúc hát ru của mẹ, 
Còn bao nhiêu lời ru con vẫn chưa được nghe?

Người Bên Gối Và Người Trong Tim

Nhớ những tiếng nói ấy bao lời anh hứa, 
Hứa sẽ vẫn giữ mãi ân tình đôi lứa, 
Xác pháo có tơi bời cũng sẽ mãi không rời, 
Ta bên nhau đi đến chân trời. 

Đáng tiếc đã bỏ lỡ chân tình năm ấy, 
Những ước muốn thuở cũ tan vào khói mây, 
Giờ người cạnh bên ai chẳng còn là em nữa, 
Cứ nuốt nước mắt nhớ nhung tình xưa. 

Có Duyên Không Nợ (NB3 Hoài Bảo)

Một người đứng từ xa chờ em về,
Một người nuốt nước mắt từng đêm,
Từng làn tóc bờ môi em vẫn còn,
Chỉ có lòng người là đổi thay.

Rồi ngày tháng nhẹ trôi nhạt nhòa,
Đoạn đường vắng còn ai với ta,
Nhìn vào mắt của nhau chứa bao muộn sầu,
Anh nghĩ ta nên rời xa nhau.

Mộng Hoa Sim

Chuyện hoa sim bên lưng đồi, 
Ngày khi thơ anh hay đùa, 
Mai sau anh cưới em làm dâu, 
Dẫu vẫn biết quá xa vời, 
Vì thế gian mai đổi thay, 
Dù yêu em nhưng cất giữ trong lòng, 
Chờ ngày mai lớn anh sang hỏi cưới em về… 

Thời gian trôi tôi xa rời, 
Rời vùng quê lên thành đô, 
Mong sao tôi sẽ mau thành công, 
Tôi đã hứa với em rằng,  
Chờ sớm mai sim nở hoa, 
Từng giọt nắng ấm áp chiếu sáng khung trời, 
Nhuộm màu áo cưới đôi ta sánh bước duyên nồng… 

Cạn Tình Như Thế

Tình rơi vào nơi tuyệt vọng mỗi đứa một khoảng trời rộng, 
Bình phong anh chỉ là tấm bia cho em đỡ buồn, 
Tương lai nay mai gia đình chẳng vẹn nguyên em thay áo mình, 
Cho.. cho người khác.

Đập tay vào trong lồng ngực cắn lên môi nén đau chấp nhận, 
Thấy đứa con từ nay không mẹ nữa rồi, 
Tình chàng ý thiếp cạn tàu ráo máng, 
Nghĩa vợ chồng giống như đống tàn tro. 

Biệt Tri Kỷ

Hứa một lời với nhau trước khi từ biệt, 
Hẹn thề nhé nếu có kiếp sau vẫn là bạn hiền, 
Thời gian kia theo gió cuốn bay thế gian cuồng quay bước chân mỏi mệt, 
Nâng chén say đêm nay mong sao ánh trăng mãi không đổi thay. 

Đã từng một thời có nhau ngỡ không rời xa, 
Nhiều bão tố, dẫu lắm khó khăn quyết không thở than, 
Bạn thân hỡi giữa những dối gian sống cho vẹn nguyên trái tim thật thà, 
Mỗi sớm mai đau thương tan trong ánh dương, bóng đêm lại qua.  

Chẳng Thể Nói Ra

Đọc lại từng dòng tin anh gửi em đã rất lâu,
Một chút yêu thương muộn màng,
Một chút nhớ thương vội vàng.

Từng ngày trôi qua vẫn thế anh lặng im ở phía xa,
Anh thấy em yêu một người,
Anh thấy em bước bên ai.

E Là Không Thể

Ai cũng từng tin có phép màu , 
Nên cứ để mặc tình yêu hóa thành đậm sâu, 
Xuân thì người con gái như tách trà, 
Hoang phí đợi chờ người ôm giấc mơ viết nhạc làm thơ.

Em bảo rằng đã thấy phép màu, 
Nơi ấy yên bình để em nép mình làm dâu, 
Thiệp hồng cầm trên tay sao nhói lòng, 
Em viết quá vội làm sai mất tên chú rể phải không?