Hãy Buông Tay Em

Cứ mãi giận hờn, niềm tin đâu anh,
Cứ mãi mỏi mệt, buồn phiền chi nữa,
Chẳng biết ngọt bùi ngày xưa nay đâu,
Chỉ thấy lòng đầy nỗi đau nghẹn ngào.

Tiếc những nụ cười, chẳng còn vui tươi,
Nước mắt ngậm ngùi, một mình em khóc,
Nếu chẳng còn gì thì buông cánh tay,
Cho em phía trước, một mình bước đi.

Chúng Ta Chưa Vì Nhau

Chẳng biết đã bao lâu rồi, mình không có nhau,
Chẳng biết đã bao đêm về, lòng ta não nề,
Tại ngày tháng xa cách, nên giờ em đổi thay,
Hay là do, duyên số ta vậy thôi!

Điệp Khúc Tình Yêu

Nhớ, nhớ cái hôn đầu tiên, anh chưa dành cho em,
Nhớ, bản tình ca đầu tiên, anh chưa dành cho em,
Ôi nhớ! tuổi trẻ đầu của chúng ta đã đi qua chiến tranh.

Nhớ nhớ cái hôn đầu tiên,
Là hôn lên đôi mắt của người bạn đã hi sinh,
Nhớ, bản tình ca đầu tiên là hành khúc lên đường,
Nhưng hôm nay anh sẽ hát,
Anh sẽ hát bài hát của chúng ta.

Tuyết Rơi Mùa Hè

Nếu anh gặp em từ đầu, có lẽ đã không ai qua bể dâu,
Nếu anh được sống từ đầu, vẫn muốn bên em như thời thơ ấu.
Nếu mai rời xa nhìn lại, trong giấc mơ anh, em sẽ hiện ra,
Như tuyết mùa hè rạng ngời trong màu áo trắng phau.

Ngước Mặt Nhìn Đời

Lặng nhìn dòng đời đua nhau bon chen vì chữ tiền,
Bạn bè sa ngã yêu thương phôi phai cũng bởi tiền,
Sông có khi đục trong cũng giống như con người,
Dù thất thế nhưng đâu chắc mãi không giàu sang.

Đừng nhìn một người đang trong nguy nan mà xem thường,
Rồi ngày mai sau chưa ai hơn ai nhớ nhé bạn,
Ai có qua cuộc chơi mới hiểu ra sự đời,
Cuộc đời ai cũng có những khi cơ hàn thôi.

Mãi Một Mối Tình Đầu

Sẽ nhớ mãi, phút giây đầu tiên,
Lòng anh đã biết nghe, bồi hồi,
Cứ bối rối mỗi khi thấy người,
Rồi lặng thầm thương nhớ thôi.

Sẽ nhớ mãi tình yêu đầu đời,
Đến cho em chọn ước mơ,
Em đã mơ người trao tiếng yêu,
Biết bao lâu em đợi chờ.

Lạc Mất Mùa Xuân

Dìu em đến đem cho đời anh thôi hoang vắng,
Tim ta say đắm đã yêu em trong cuộc tình,
Dòng tháng năm đó đã cho tình yêu em tha thiết,
Những ái ân để phôi pha.

Đành với duyên kiếp, em bước đi trong chiều mưa rơi,
Lặng đứng trên bến, anh với trông thuyền ra khơi,
Những tháng năm đếm lá theo mùa thu chết những thu chết.

Hẹn Yêu (Võ Hoài Phúc)

Cảm giác đau nhất với em,
Không phải là sự chia ly,
Mà là lúc hai đứa nhìn nhau,
Chẳng thể nói với anh điều chi.

Vì trong tâm trí em mãi phân vân,
Một cuộc sống tình yêu đó có anh rất gần,
Hay sống cho người thân?
Và em giấu anh trong những bức tranh.

Phải chi em thêm can đảm,
Thay vì mang yêu thương chôn giấu,
Thanh xuân dường như đã qua từ rất lâu,
Phải chi em không cần lo lắng yêu anh vô tư như nắng!
Giá như một lần được sống cho riêng mình.

Yêu Vội Vàng

Một nụ hôn cuối, rồi tạm biệt nhau,
Ngày mai mình sẽ mất nhau thật rồi,
Mỗi người mỗi nơi, tìm hạnh phúc mới,
Để không ai phải phiền luỵ đến ai.

Dù cho ngày mai nỗi đau còn dài,
Và yêu thương ấy sẽ không tồn tại,
Ai cũng sẽ phải hướng đến tương lai,
Để kiếm cho mình một người thế vai.

Phận Xa Cha Mẹ

Nghe tiếng chuông chùa, vang vộng chiều nay,
Con nhớ cha già, nhớ mẹ hiền ở nơi quê xa,
Lạy Phật Quan Âm từ bi ban cho cha mẹ của con,
Được nhiều sức khoẻ để cho con trẻ xa quê yên lòng.

Ba nén nhang trầm con nguyện thành tâm,
Tụng kinh những ngày ước mẹ hiền ở mãi bên con,
Và cầu cho cha của con không lo không phiền dù cho,
Trần gian sóng gió đời bao giông tố mẹ cha vẫn an lành.