Hứa Thật Nhiều Thất Hứa Thật Nhiều

Đi về đâu, về đâu, người ơi về đâu?
Đến đây làm chi giờ đây em vô tình quay gót đành,
Hứa thật nhiều, thất hứa thì cũng thật nhiều,
Nỡ quay lưng đi để người ta khóc.

Tôi ngồi đây, ngồi đây, mình tôi ngồi đây,
Ngóng trông người ta hằng đêm khi không còn ai nói cười,
Ngóng chờ hoài, nước mắt giờ đã cạn rồi,
Thôi thì thôi nhé, không cần nữa đâu.

Sao Cũng Được

Chiếc tình đầu ban sơ như phép nhiệm màu,
Cho đến khi em gặp người sau,
Nắng nhẹ nhàng êm êm giấc ngủ dịu dàng,
Cho đến khi em gặp người khác.

Nắng lạc đường đi theo cơn gió tầm thường,
Bao đêm nhắc tên khiến lòng tổn thương,
Những thề nguyện trăm năm cứ hóa muộn phiền,
Buông bỏ đi cho lòng bình yên.

Bài Không Tên Số 7

Một làn khói trắng ru đời vào quên lãng,
Nắng sầu thành hơi ấm hơ dịu tình đau,
Ngày tàn im lắng yêu người làn tóc trắng,
Tâm sự rồi đêm đắng như lệ giờ biết nhau.

Tuyết Rơi Mùa Hè

Nếu anh gặp em từ đầu, có lẽ đã không ai qua bể dâu,
Nếu anh được sống từ đầu, vẫn muốn bên em như thời thơ ấu.
Nếu mai rời xa nhìn lại, trong giấc mơ anh, em sẽ hiện ra,
Như tuyết mùa hè rạng ngời trong màu áo trắng phau.

Ngước Mặt Nhìn Đời

Lặng nhìn dòng đời đua nhau bon chen vì chữ tiền,
Bạn bè sa ngã yêu thương phôi phai cũng bởi tiền,
Sông có khi đục trong cũng giống như con người,
Dù thất thế nhưng đâu chắc mãi không giàu sang.

Đừng nhìn một người đang trong nguy nan mà xem thường,
Rồi ngày mai sau chưa ai hơn ai nhớ nhé bạn,
Ai có qua cuộc chơi mới hiểu ra sự đời,
Cuộc đời ai cũng có những khi cơ hàn thôi.

Mãi Một Mối Tình Đầu

Sẽ nhớ mãi, phút giây đầu tiên,
Lòng anh đã biết nghe, bồi hồi,
Cứ bối rối mỗi khi thấy người,
Rồi lặng thầm thương nhớ thôi.

Sẽ nhớ mãi tình yêu đầu đời,
Đến cho em chọn ước mơ,
Em đã mơ người trao tiếng yêu,
Biết bao lâu em đợi chờ.

Lạc Mất Mùa Xuân

Dìu em đến đem cho đời anh thôi hoang vắng,
Tim ta say đắm đã yêu em trong cuộc tình,
Dòng tháng năm đó đã cho tình yêu em tha thiết,
Những ái ân để phôi pha.

Đành với duyên kiếp, em bước đi trong chiều mưa rơi,
Lặng đứng trên bến, anh với trông thuyền ra khơi,
Những tháng năm đếm lá theo mùa thu chết những thu chết.

Tình Bay Như Lá Thu

Tình theo cơn gió mơ màng,
Tình bay như lá thu vàng,
Bay cuốn đi những hẹn hò đã phai tàn.

Ta ngồi đây đếm lá thu rơi,
Sương chiều thêm rét mướt hồn côi,
Mây chiều như lơ đãng buồn trôi,
Khóc than chi khi tình đã mãi chia phôi.

Hãy Buông Tay Em

Cứ mãi giận hờn, niềm tin đâu anh,
Cứ mãi mỏi mệt, buồn phiền chi nữa,
Chẳng biết ngọt bùi ngày xưa nay đâu,
Chỉ thấy lòng đầy nỗi đau nghẹn ngào.

Tiếc những nụ cười, chẳng còn vui tươi,
Nước mắt ngậm ngùi, một mình em khóc,
Nếu chẳng còn gì thì buông cánh tay,
Cho em phía trước, một mình bước đi.

Chúng Ta Chưa Vì Nhau

Chẳng biết đã bao lâu rồi, mình không có nhau,
Chẳng biết đã bao đêm về, lòng ta não nề,
Tại ngày tháng xa cách, nên giờ em đổi thay,
Hay là do, duyên số ta vậy thôi!