Đêm Hội Phố Hoài

Tìm lại ngày xưa đã mất bên sông Hoài tôi về chiều nay,
Thấy bông hoa vàng rụng ven sông,
Ngày xưa đă qua qua rồi,
Loanh quanh trên những con đường nhỏ,
Lang thang qua phố xưa nhà cổ.
Đi đâu cũng một mầu xanh trong vắt hồn phố xưa,
Chiều về Hội An để đêm mơ Hoài phố.

Sao Trời Làm Gió (Nal)

Trăng ánh trăng khuya dần, thức trắng canh thâu mai làm cô dâu,
Người ta chắc chắn là thương, đêm ngày chăm sóc lo nhiều hơn anh,
Bàn tay anh lắm chai sần làm sao lo lắng được em cả đời.

Khuya đã khuya hơn rồi, nghĩ sớm đi em mai còn tương lai,
Mười hai bến nước đục trong, ngày đẹp nhất là ngày chia tay,
Ngày mai em bước qua cầu ngày mang nỗi nhớ ngày anh mãi sầu.

Bài Hương Ca Vô Tận

Hát nữa đi Hương hát điệu nhạc buồn, điệu nhạc quê hương,
Hát nữa đi Hương hát lại bài ca tiễn anh lên đường,
Ngày đao binh chưa biết còn bao lâu,
Cuộc phân ly may lắm thì qua mau,
Hát nữa đi Hương hát để đợi chờ.

Từ Nơi Tôi Sinh Ra (Jack – J97)

Oh oh oh,
Oh oh oh,
Oh oh oh,
Oh oh oh,
Yeah yeah..

Bầu trời hàng ngàn sao sáng,
Rọi vào từng người xứng đáng,
Chẳng màng những điều phê phán,
Nhẹ bay lên nào bay lên nào.

Ngọt ngào đặt lệ hoen mi,
Và dù nhiều người ra đi,
Thầm thì một lời chia ly,
Sợ khi đêm về khi đêm về.

Đất Nước Lời Ru

Ru con mẹ ru con tiếng ru cả cuộc đời,
Ru con lời ru cất lên từ ngàn đời,
Mẹ Âu Cơ từ xa xưa đi khai thiên lập địa,
Lạc Long Quân cùng bao con đi ra nơi biển cả.

Phố Không Mùa

Gió rét đang về, lê dài thêm ký ức khô cằn,
Nhọc nhằn giọt nước mắt khẽ rơi,
Nhọc nhằn khói thuốc trắng bay.
Mùa đêm rất mơ hồ, giấc mơ mùa lá trút năm nào,
Kỉ niệm ngày xưa xa rất xa,
Ngọt nhạt đầu môi dễ lãng quên.

Mùa lá rớt trên vai, mùa se lạnh,
Mùa nắng tắt rất nhanh, mùa hoàng hôn đầy gió,
Mùa muốn sát bên nhau để ấm thêm,
Và mùa nơi đây chỉ gió tấp sau lưng,
Và nước mắt rơi dễ dàng.

Biển Trời Tình Cha

Đối với con cha không là những cánh cò,
Không ví dầu như mẹ đã từng ru con,
Nhưng thường vẫn mềm lòng khi nhìn cha trong mắt,
Một tình thương cha rộng lớn vô bờ.

Con vẫn ngủ trong tiếng mẹ ầu ơ,
Trong ca dao có cánh cò ấp ủ,
Trong cổ tích hằng đêm bà thủ thỉ,
Nhưng con chỉ yên lòng khi ở cạnh bên cha.

Tôi Với Trời Bơ Vơ

Đêm có tiếng thở dài,
Đêm có những ngậm ngùi,
Khu phố yên nằm,
Đôi bàn chân mỏi,
Trên lối về mưa bay.

Đêm anh hát một mình,
Ru em giấc mộng lành,
Xin những yên bình,
Cho loài chim nhỏ,
Cao vút trời thênh thang.

Tình Đơn Phương 3

Đã như mây âm thầm đợi chờ,
Rồi bay theo bao cơn gió đi về đâu,
Cung đàn anh giờ đây vắng em,
Và tiếng hát theo mây mưa về nơi xa.

Hãy mang theo ân tình ngày nào,
Cùng ra đi cho anh nói câu biệt ly,
Ôm tình ta buồn trong giá băng,
Chờ ai nữa em ơi cùng đàn nhạt phai.

Bắt Đầu Một Kết Thúc

Sương mù giăng trên lối anh về,
Con đường quen bỗng chốc nên xa lạ,
Dù đôi ta không còn nhau anh sẽ rất đau,
Nhưng niềm tin đã mất cũng vậy thôi.

Em sẽ quên và rồi em sẽ quên anh mà,
Dù cố chấp em vẫn luôn phải tin,
Khi tình yêu chẳng dìu ta bước chung con đường,
Thì chia tay có lẽ sẽ đẹp hơn.