Tái Sinh

Cơn mưa rơi tưới mát tâm hồn, 
Nhẹ nhàng và cơn mưa như đang tái sinh ta, 
Cơn mưa mang em đến bên đời, 
Dịu dàng và sau cơn mưa tim cũng nở hoa.  

Bầu trời xanh đến lạ nắng tưới lên hàng lá non, 
Ban mai ôm lấy tâm hồn từ khi em ghé qua, 
Và tình yêu bắt đầu khi ta nhìn vào mắt nhau, 
Anh thấy tim mình tái sinh sau nhiều cơn đau. 

Bến Thượng Hải

Biển sóng dạt dào, 
Trùng dương lớp lớp trôi đi về chốn nao, 
Đời như những cơn sóng buồn, 
Mà ngàn năm biết nơi đâu là bến bờ. 

Cuộc đời vui, cuộc đời buồn, 
Nào ai hay biết cho đâu là bến mơ, 
Niềm hạnh phúc hay nỗi sầu, 
Dòng đời trôi cuốn ta qua ngàn năm. 

Trái Tim Lớn

Người đem hạnh phúc vẻ vang, mang theo gấm hoa cho nước nhà, 
Muôn dân ấm no chan hòa, đổi lấy thanh xuân của người.. 
Trời buồn trời đổ mưa, con buồn vì mất Người rồi, 
Sao sáng trên trời như lời Người dạy muôn nơi. 

Nếu Em Muốn Chia Tay

Đã từng hạnh phúc đã từng rất vui,
Anh ngỡ như là cả cuộc đời,
Chuyện mình hôm nay,
Có lẽ nên xem lại,
Có phải em đã hết thương rồi.

Anh không muốn hai ta,
Cứ tiếp tục sống trong sai lầm,
Cứ mãi lưng chừng chơi vơi,
Chẳng đi đến đâu.
Anh cảm thấy mình đang cô đơn,
Giữa chính cuộc tình này,
Có phải em giờ muốn mình chia tay.

Tự Ta Đa Tình Tự Ta Đau

Bông hoa ấy vẫn nở dẫu chiều nay tiệm hoa không mở,
Ta thà ôm cỏ dại để khỏi vướng sợi tình ngang trái,
Cây tàn thu thay lá người cạn tình rồi người cũng hoá,
Hoá thành nỗi đau ghim vào đời anh.

Ơi à ơi, à ơi, gió đưa cây cải về trời,
Bỏ rau răm ở lại một đời sống với chơi vơi,
Thôi thì không yêu nữa vậy người đừng thì thầm gõ cửa,
Kẻ cô đơn ơi à ơi, một đời sai lối.

Khóa Ly Biệt

Hỡi cơn mưa bao đêm không ngủ,
Liệu rằng xa cách bao lâu thì tình sẽ cũ!
Hỡi cơn mưa bao đêm không tạnh,
Liệu người đứng mãi trong mưa có lạnh không em!

Tiếng ai ca khúc oán cung sầu!
Mà sầu ai khéo đong đo vừa tròn câu hát,
Anh cũng mang một khúc u sầu,
Mà sầu anh chất kín khoang mấу độ thuуền hoa.

Một Vòng Việt Nam

Ai đã ghim vào những thân tre bao ký ức xót xa hỡi mẹ, 
Ai đã ru ngủ những dòng sông cùng êm ả chảy về hướng đông, 
Con đã vẽ hình hài quê hương qua những khúc hát ru của mẹ, 
Còn bao nhiêu lời ru con vẫn chưa được nghe?

Có Duyên Không Nợ (NB3 Hoài Bảo)

Một người đứng từ xa chờ em về,
Một người nuốt nước mắt từng đêm,
Từng làn tóc bờ môi em vẫn còn,
Chỉ có lòng người là đổi thay.

Rồi ngày tháng nhẹ trôi nhạt nhòa,
Đoạn đường vắng còn ai với ta,
Nhìn vào mắt của nhau chứa bao muộn sầu,
Anh nghĩ ta nên rời xa nhau.

Mộng Hoa Sim

Chuyện hoa sim bên lưng đồi, 
Ngày khi thơ anh hay đùa, 
Mai sau anh cưới em làm dâu, 
Dẫu vẫn biết quá xa vời, 
Vì thế gian mai đổi thay, 
Dù yêu em nhưng cất giữ trong lòng, 
Chờ ngày mai lớn anh sang hỏi cưới em về… 

Thời gian trôi tôi xa rời, 
Rời vùng quê lên thành đô, 
Mong sao tôi sẽ mau thành công, 
Tôi đã hứa với em rằng,  
Chờ sớm mai sim nở hoa, 
Từng giọt nắng ấm áp chiếu sáng khung trời, 
Nhuộm màu áo cưới đôi ta sánh bước duyên nồng…