Hè vừa hết, sắc thu bước qua thềm
Vào trường mới, với lo lắng bao điều
Mười lăm tuổi có ai biết chi nhiều
Thầy cô mới, với bạn mới quanh mình
Lòng mong sao có thầy, cô, bạn cũ
Chuột ơi con lạy bố
Tại sao bố lại cắn xe
Mẹc của con hàng ngày đang đi
Mẹc xê đi hàng lút xơ zi.
Chuyện tình nào mà không vấn vương
Nhân tình nào không gây nhớ thương
Như dòng sông nước xuôi một lối
Theo thời gian vẫn lạnh lùng trôi
Ai chờ ai vẫn mang niềm nhớ
Version: Xin mưa ngừng rơi
Lời Việt: Nhật Ngân
Trình bày: Anh Tú; Lâm Nhật Tiến; Tú Quyên; Johnny Dũng
X 2
Cơn mưa rơi tưới mát tâm hồn,
Nhẹ nhàng và cơn mưa như đang tái sinh ta,
Cơn mưa mang em đến bên đời,
Dịu dàng và sau cơn mưa tim cũng nở hoa.
Bầu trời xanh đến lạ nắng tưới lên hàng lá non,
Ban mai ôm lấy tâm hồn từ khi em ghé qua,
Và tình yêu bắt đầu khi ta nhìn vào mắt nhau,
Anh thấy tim mình tái sinh sau nhiều cơn đau.
Biển sóng dạt dào,
Trùng dương lớp lớp trôi đi về chốn nao,
Đời như những cơn sóng buồn,
Mà ngàn năm biết nơi đâu là bến bờ.
Cuộc đời vui, cuộc đời buồn,
Nào ai hay biết cho đâu là bến mơ,
Niềm hạnh phúc hay nỗi sầu,
Dòng đời trôi cuốn ta qua ngàn năm.
Người đem hạnh phúc vẻ vang, mang theo gấm hoa cho nước nhà,
Muôn dân ấm no chan hòa, đổi lấy thanh xuân của người..
Trời buồn trời đổ mưa, con buồn vì mất Người rồi,
Sao sáng trên trời như lời Người dạy muôn nơi.
Mùa đông trên thung lũng xa như một tiếng kinh cầu
Làm sao để ta quên đi một cơn bão lớn
Em hỡi nếu mộng đẹp có thế thôi
Xin hãy giữ lại phút giây sau cùng
Tình yêu rồi đây sẽ như cơn mộng dở dang
.
Đời em tựa như khúc ca ru một sớm mai hồng
Làm sao để cho bờ mi đừng hoen nước mắt
Ai nhớ đến một hạnh phúc lứa đôi
Xin hãy giữ trọn cánh chim phương trời
Người ơi đừng nên dối gian cho lòng nát tan
.
[ĐK: ] Đường mây giờ đây xa vắng dấu chân địa đàng
Vườn hoang tìm đâu cho thấy giấc mơ nồng cháy
Cuộc sống mới rồi người có thấy vui
Xin hãy giữ lại một chiếc lá rơi
Thời gian rồi đây sẽ như con thuyền lướt trôi
Đã từng hạnh phúc đã từng rất vui,
Anh ngỡ như là cả cuộc đời,
Chuyện mình hôm nay,
Có lẽ nên xem lại,
Có phải em đã hết thương rồi.
Anh không muốn hai ta,
Cứ tiếp tục sống trong sai lầm,
Cứ mãi lưng chừng chơi vơi,
Chẳng đi đến đâu.
Anh cảm thấy mình đang cô đơn,
Giữa chính cuộc tình này,
Có phải em giờ muốn mình chia tay.
Bông hoa ấy vẫn nở dẫu chiều nay tiệm hoa không mở,
Ta thà ôm cỏ dại để khỏi vướng sợi tình ngang trái,
Cây tàn thu thay lá người cạn tình rồi người cũng hoá,
Hoá thành nỗi đau ghim vào đời anh.
Ơi à ơi, à ơi, gió đưa cây cải về trời,
Bỏ rau răm ở lại một đời sống với chơi vơi,
Thôi thì không yêu nữa vậy người đừng thì thầm gõ cửa,
Kẻ cô đơn ơi à ơi, một đời sai lối.