Xin Gọi Nhau Là Cố Nhân

Tôi trở về đây lúc đêm vừa lên,
Giăng mắt trời mưa phố xưa buồn tênh,
Gót mòn tìm dư hương ngày xưa,
Bao nhiêu kỷ niệm êm ái,
Một tình yêu thoát trên tầm tay…

Tôi trở về đây với con đường xưa,
Đâu bóng người thương cố nhân về đâu?
Tiếng buồn chợt đâu đây vọng đưa,
Công viên lạnh lùng hoang vắng,
Ngọn đèn đêm đứng im cúi đầu…

Rừng Lá Thấp

Rừng lá xanh xanh cây phủ đường đi,
Thành phố sau lưng ôm mộng ước gì,
Tôi là người đi chinh chiến dài lâu,
Nên mộng ước đầu tôi nghe đã chìm sâu…

Từ máy thu thanh cô nàng vừa ca:
“Trọn kiếp yêu anh lính khổ xa nhà”,
Giữa rừng già vang tiếng hát thật cao,
Nhưng giữa già tôi có thấy gì đâu?…

Thói Đời

Đường thương đau đày ải nhân gian,
Ai chưa qua chưa phải là người,
Trong thói đời, cười ra nước mắt,
Xưa trắng tay gọi tên bằng hữu,
Giờ giàu sang quên kẻ tâm giao,
Còn gian dối cho nhau…

Người yêu ta rồi cũng xa ta,
Nên chung thân ta giận cuộc đời,
Đôi mắt nào từng đêm buốt giá,
Bên chiếu chăn tình xa nhịp thở,
Tiền đổi tay khi rủ cơn mê,
Để chua xót trên lối về…

Người Tình Không Đến

Tôi quen biết anh giữa một đêm thật tình cờ,
Sân ga vắng thưa người và ngoài kia vẫn mưa rơi,
Tình chưa thành lời vì còn ngại tình gian dối,
Rồi ta đã quen nhau và cho nhau phút hẹn hò…

Còi tàu vang lên xé màn đêm thật hãi hùng,
Bên nhau phút giây này sợ ngày mai cách xa nhau,
Sợ câu tạ từ và sợ đường tình hai lối,
Thì tôi chỉ xin anh nếu yêu mình nên thật lòng…

Lênh Đênh Phận Buồn

Bạn bè gặp nhau cứ hỏi,
Đã lâu không còn trông thấy em tươi nụ cười,
Rằng tại sao em ít vui,
Dù lợi danh tài sắc giữa bao người…

Họ hàng gần xa cũng khen,
Thấy em rất cao sang quyền quý,
Bao may mắn vây quanh,
Duyên thắm bên anh, hạnh phúc tươi màu xanh…

Sông Quê

Có một dòng sông chảy tràn trong trí nhớ,
Làng em bến lở, làng anh ở bến bồi,
Mỗi ngày em qua bên này sông đi học,
Dưới bến con đò chờ trong bóng mù u…

Nhánh mù u con bướm vàng quanh quẫn,
Anh bao nhiêu chiều tan thơ thẩn qua sông,
Em tan trường về con đò lên bến lở,
Áo lụa như mây bay ngược gió sông chiều…

Cho Vừa Lòng Em

Thôi rồi ta đã xa nhau kể từ đêm pháo đỏ rượu hồng,
Anh đường anh em đường em yêu thương xưa chỉ còn âm thừa,
Em đành quên cả sao em kỷ niệm xưa sánh như biển lớn,
Ân tình cao tựa bằng non chỉ đổi bằng nhung lụa sao người…

Anh về góp lại thư xưa cả nghìn trang giấy mỏng xanh màu,
Gom cả áo lạnh ngày xưa anh đem ra đốt thành tro tàn,
Cho người xưa khỏi phân vân khi ngồi đan áo cho người mới,
Khi mùa đông lạnh lùng sang, em khỏi nhớ chuyện ngày xưa…

Lá Thư Đô Thị

Thư trước Hùng gửi thăm tôi, nhằm ngày thi sắp tới,
Nên tôi chưa trả lời,
Hôm nay xong hết rồi, tình bạn sống trong tôi,
Thư này thay câu nói…

Hùng ơi, bọn mình chung lớp chung đôi,
Thời gian vàng son ngắn ngủi qua rồi,
Bút nghiêng món nợ không vay, chữ trả cho thầy,
Mười năm hao giấy, viết mòn bàn tay…

Sầu Lẻ Bóng

Người ơi khi cố quên là khi lòng nhớ thêm,
Dòng đời là chuỗi tiếc nhớ,
Mơ vui là lúc ngàn đắng cay xé tâm hồn…

Tàn đêm tôi khóc khi trời mưa buồn hắt hiu,
Lòng mình thầm nhớ dĩ vãng,
Đau thương từ lúc vừa bước chân vào đường yêu…

Đồi Thông Hai Mộ

Một chiều rừng gió lộng một chiều rừng,
Kể chuyện bên đồi thông,
Nàng năm ấy khi tuổi vừa đôi chín,
Tâm hồn đang trắng trong…

Như chim non khi ăn còn chưa no,
Khi co còn chưa ấm,
Tuổi thơ ngây bao nhiêu chuyện mưa nắng,
Nắng mưa lo một mình…